Thanh Xuân Của Tôi Là Cậu À Mà Không Là Các Cậu


Lớp 12A1 buổi sáng đầu giờ.

Khải Hiếu chạy sang chỗ Trương Nhân, đưa cho cậu ấy chai Revive.

“Nhân nè, cho cậu ᔓCảm ơn cậu nha, cậu sợ hôm tớ đánh nhau tớ kiệt sức hay gì mà cho tớ hồi phục sinh lực vậy haha”“À không, haha, ở nhà tớ có nhiều nên tớ đem cho cậu mà.

Tính tớ không biết thể hiện nên khô khan lắm”“Cậu thay đổi như vậy là tụi tớ vui rồi, ít ra những gì tụi tớ làm đã có kết quả.

Có những khi tớ muốn nói chuyện với cậu lắm, nhưng không biết bắt đầu từ đâu, giờ mọi việc được như vậy, chắc giờ mình mới có duyên ᔓXưa giờ Khải Hiếu nổi tiếng lạnh lùng ở 12A1 chỉ sau Hạo Nhiên, vậy giờ chắc Hạo Nhiên lạnh lùng nhất ha mọi người?” – Ngọc Linh.

“Tớ không dám nhận đâu, có người còn lạnh lùng hơn tớ nữa kìa” – Hạo Nhiên.

Bọn họ đều hiểu Hạo Nhiên đang muốn ám chỉ ai.

“À mà cái vụ hôm bữa là sao vậy Hiếu?” – Trương Nhân.

“À, là do tớ gây chuyện với thằng Trọng Khang lớp 12A5, thằng anh họ nó kiếm tớ để trả thù”“Mà hôm đó tụi nó lại bị cho 1 trận nữa, tụi nó sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cậu vậy đâu” – Hạo Nhiên.

Hoàng Huy nghe thấy, cậu quay sang nhìn Hạo Nhiên.


“Ừ thì tụi nó bị đập 1 trận vậy, kiểu gì không kiếm cớ để quật lại tụi này” – Hạo Nhiên.

Hoàng Huy đứng lên, cậu tiến về phía Hạo Nhiên.

“Ý cậu là sao, ý cậu là hôm đó tớ đừng xen vào, để cho tụi nó đánh Khải Hiếu và Trương Nhân, cho 2 cậu ấy bị đòn, rồi tụi nó sẽ không kiếm chuyện nữa chứ gì.

Ok, là tớ sai, là tớ đã xen vào chuyện của các cậu, xin lỗi được chưa, từ nay về sau, chuyện của các cậu và chuyện của 12A1, sẽ không có Hoàng Huy này trỏng nữa đâu” – Hoàng Huy.

Hạo Nhiên im lặng không nói gì, Trương Nhân và Khải Hiếu phải sang xin lỗi Hoàng Huy.

“Huy, Hạo Nhiên không có ý đó đâu, cậu đừng giận cậu ấy” – Trương Nhân.

“Phải đó Huy, cậu ấy miệng thì nói vậy chứ trong lòng cậu ấy không nghĩ vậy đâu, cậu ấy chỉ sợ cậu hay mọi người có chuyện thôi, cậu cứ kệ cậu ấy đi” – Khải Hiếu.

Hoàng Huy im lặng không nói gì.

“Cậu hơi quá á Nhiên, tự nhiên hiểu lầm ý tốt của Hoàng Huy à” – Ngọc Linh“Tớ không quá, tớ thấy sao nói vậy thôi” – Hạo Nhiên.

Cô Anh Văn cũng vừa đến, cả đám giải tán về chỗ.

“Nhân em lên bảng làm giúp cô bài tập 2 Unit 4 nha em, bài đó hơi khó em cẩn thận”“Dạ”Trương Nhân mở sách ra, giật mình vì bài tập này cậu chưa làm, cậu quay xuống hỏi Hạo Nhiên làm chưa để cậu mượn, hóa ra Hạo Nhiên cũng chưa làm.

“Nhân ơi nhanh lên” – cô Anh Văn gọi.

“Dạ em lên liền”Trương Nhân cầm quyển sách Anh Văn bước ra khỏi chỗ, phía dãy bên kia Hoàng Huy đã lật sẵn trang bài tập 2 Unit 4, cậu đẩy quyển sách ra sát mép bàn.

Trương Nhân hiểu ý, cậu đi ngang đổi sách cho Hoàng Huy, cầm sách của Hoàng Huy lên bảng làm bài.

“Dạ em làm xong rồi cô ạ”“Ừ để cô xem”“! ! ! ! ! !.

.

”“Đúng hết rồi, các em sửa bài vào”Trương Nhân đi ngang, định trả sách cho Hoàng Huy, cậu ra hiệu cho Trương Nhân cứ giữ đó.

[CẢNH: 12A1 giờ ra chơi]Trương Nhân sang chỗ Hoàng Huy.


“Huy ơi, cảm ơn cậu lúc nãy nhé, tớ trả cậu sách n蔓Cậu cứ để đó” – Hoàng Huy.

Khải Hiếu chạy xuống.

“Tớ có mấy chỗ chưa hiểu, cậu chỉ lại tớ với nha’'“Ừ cậu nói đi” – Hoàng Huy.

“Do cậu ấy học chuyên Anh nên cậu ấy làm được hết thôi” – Hạo Nhiên.

Trương Nhân quay sang.

“Thôi mà Nhiên”Hoàng Huy không nói gì, cậu tiếp tục giảng bài cho Khải Hiếu.

“Xong rồi, tớ cảm ơn cậu nha” – Khải Hiếu.

“Không có gì, cậu còn thắc mắc gì cứ hỏi nhé”“Ê Hiếu, hỏi vậy có trả tiền cho người ta không đó?” – lại là Hạo Nhiên.

Hoàng Huy vẫn không nói gì, cậu lấy sách ra và đọc tiếp.

“Cậu có im đi không hả Nhiên?” – Trương Nhân.

[CẢNH: ở bãi giữ xe]Hoàng Huy đang dẫn xe ra về, đám học sinh nam 3 đứa đánh Khải Hiếu xuất hiện trước mặt cậu.

“Ê, mày là thằng nào mà xen vào chuyện của tụi tao?”Hoàng Huy nhận ra là người quen.


“Tao không là ai hết, tao chỉ thấy chuyện chướng mắt thì ra tay giải quyết thôi” – Hoàng Huy.

“Đó không phải việc của mày”“Việc của ai không quan trọng, tụi mày đụng đến bạn tao, tao học 12A1, tao không thể cho qua”“Nếu vậy thì mày cũng chuẩn bị tinh thần như mấy đứa kia đi” – 1 thằng trong nhóm lên tiếng.

Trương Nhân và Hạo Nhiên cũng vừa đi ra, cả 2 nhìn thấy bọn kia đang nói chuyện với Hoàng Huy.

“Nhân, Nhân, nhìn kìa” – Hạo Nhiên.

Trương Nhân quay sang nhìn thấy, cậu cũng hơi ngạc nhiên.

“Sao Hoàng Huy lại nói chuyện với tụi nó nhỉ?”“Có khi cậu ấy cùng phe với bọn nó đấy” – Hạo Nhiên.

“Làm gì có, không có chuyện đó đâu” – Trương Nhân.

“Sao cậu biết, nếu có thì chắc cậu ta nói cậu nghe à, nếu thật sự không cùng phe, cậu nghĩ với tính cách của Hoàng Huy, cậu ấy khi nãy có để yên cho 3 thằng kia không?”Trương Nhân im lặng 1 lúc.

“Nhưng tớ không nghĩ Hoàng Huy như vậy, cậu ấy là người tốt, tớ cảm thấy thế.

Nhiều khi cậu phải nghe từ 2 phía mới hiểu được vấn đề chứ”“Tớ chỉ suy nghĩ theo những gì tớ nhìn thấy, thôi mình về”[HẾT CHƯƠNG 18].


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận