Thanh Xuân Của Tôi Là Em FULL


Cô cũng đã lên kế hoạch cho buổi giáng sinh rồi, lẽ ra giờ này cô đang tận hưởng bữa tối với Vân Mộng rồi.

Đến khi mẹ cô đón về nhà thì cô liền nằm li bì trên giường đến nổi phải nghỉ học thêm ba ngày.
Tối hôm đó, gia đình cô cùng nhau đi dự tiệc, cô được mẹ chuẩn bị từ đầu đến cuối rất tơm tất, cô mặt một chiếc váy hai dây ở bên eo có khoét một lỗ kết hợp với xã tóc trong cô không khác gì một yêu tinh chuyển kiếp.

Khi bước vào bữa tiệc cô thầm khen trong lòng" wao! ở đây hoành tráng quá!"
Mẹ cô:" A! chào Lục phu nhân, hôm nay bà rất xinh đẹp, sanh thần vui vẻ!"
Vân Hoa:" Không cần khách sáo đâu Chu phu nhân! À, mà con bé này là!"
Mẹ cô:" Đây là con gái của tôi tên là Chu Hiểu Hiểu!"
Cô:" Chào phu nhân! chúc phu nhân luôn trẻ đẹp như vậy!"
Vân Hoa:" Cảm ơn con! Con nói chuyện thật khéo.

Hai người cứ tự nhiên nha, ta qua bên kia tiếp khách một chút!"
Mẹ cô:" Phu nhân cứ đi ạ!"
Cô quay sang nói với mẹ:" Mẹ à! con qua kia tìm chút đồ ăn nha!"
Mẹ cô:" Con đói sao! Vậy qua kia ngồi đi đừng chạy lung tung đấy!"

Anh đang đứng trên lầu mắt thì tìm người, khi xác định được người đó tới anh mới từ từ bước xuống.

Hôm nay anh mặc vest đen, nhìn vẻ bề ngoài này làm cho giống như một vị tổng tài thành đạt.

Khi anh bước xuống liền bị mẹ anh đưa đi giới thiệu với quan khách, anh đi ngang các cô tiểu thư ở đây đều nhìn anh không rời mắt được.
Tỉnh Dao:" Cậu thấy Minh Triết hôm nay thế nào?"
Kiều Đan:" Rất soái a!"
Tỉnh Dao:" Vậy cậu nắm bắt cơ hội đi!" nói xong liền đẩy Kiều Đan lên một chút vô tình đụng trúng anh.
Kiều Đan:" Xin lỗi cậu!"
Anh:" Không sao!"
Vân Hoa:" Hai đứa quen nhau sau!"
Kiều Đan:" Dạ con là bạn học của cậu ấy!"
Vân Hoa:" Trùng hợp vậy sao!"
Kiều Đan:" Dạ! con chút phụ nhân luôn luôn xinh đẹp ạ!"
Vân Hoa:" Cảm ơn con nhà! Vậy hai đứa cứ nói chuyện với nhau đi, bác đi bên kia một chút!"
Kiều Đan:" Dạ vâng!"
Mẹ anh đã đi nên anh cũng tính bước đi nhưng tay áo bị Kiều Đan giữ lại.

Anh lạnh lùng nói: " Buông!"
Kiều Đan:" A, xin lỗi cậu! cậu có thể ở lại với mình chút không?"
Anh:" Không!" lên tiếng xong anh cất bước đi mất làm cho Kiều Đan ngơ ngác.

Thấy vậy Tỉnh Dao bước lên án ủi cô ấy.
Cô ngồi một góc ngồi ăn nên không dể ý anh đang đứng cách mình không xa nhìn cô ăn mà cười cười cách cô ăn làm anh tưởng cô đã bị bỏ đói mấy ngày rồi chứ, thật thú vị.

Ăn xong cô định đứng lên bước đi tìm mẹ thì vô tình Khương Linh từ đâu tới đụng trúng cô, chiếc váy đắt giá bị rượu đổ vào khiến nó dơ một mảng lớn.

A tình huống này sau xảy ra với cô chứ.
Khương Linh: " Cậu không sao chứ! mình xin lỗi đã đụng trúng cậu, cậu đừng giận mình nha!"

Khương Linh biết tính cách của cô sẽ không bao giời để mình bị thiệt thứ gì, ai làm gì có lỗi với cô thì cô liền trả lại, cô ta nghĩ cô sẽ hất lại cô ta và sẽ dùng lời nói không hay chửi bới cô ta.

Nhưng lần này để cho cô ta thấy vọng rồi.
Cô:" Không sao, chỉ là một cái váy thôi! mình đi trước!"
Thấy không đúng như kế hoạch của mình, cô ta liền kéo tay cô lại rồi giả vờ tỏ vẻ làm cho mọi người xung tưởng cô đẩy cô ta, cô ta được nước lấn tới.
Khương Linh:" Hiểu Hiểu! sao cậu lại đẩy mình, mình xin lỗi cậu rồi mà!"
Mọi người xung bắt đầu bàn tán cô, anh thấy vậy liền lấy áo khoác phủ lên người cô rồi hỏi:" không sao chứ!" cô pắc đầu bảo ý là ' mình không sao'.

Cô ta thấy anh liền giả vờ khóc to hơn.

Chuyện này đã truyền tới bố mẹ cô, thấy con gái trên người bị đổ rượu.
Mẹ cô:" Hiểu Hiểu! con không sao chứ, có chuyện gì sao?"
Cô: " Không sao.

Còn cậu, cậu không định đứng lên sao!"
Khương Linh:" Cậu đẩy mình ngã mà!"
Anh:" Ở đây có camera!"
Chỉ một câu nói của anh đã làm cho cô ta chột dạ cứng họng, sợ mình bị bại lộ cô ta liền lập tức đứng dậy chừng mắt với cô nói:" Nếu cậu đã nói không sao thì mình đi trước!"
Mẹ cô:" Khoan đã, com làm đổ rượu lên váy con gái bác mà không tính bồi thường sao!"
Khương Linh:" Con..con!"

Thấy kế hoách thất bại còn bị bắt bồi thường trước mặt biết bao nhiêu người làm cho cô ta xấu mặt quá.

Cô biết cái váy này không hề rẽ mà cô chỉ là con gái riêng của Khương Gia làm gì có nhiều tiền để bồi thường.

Bởi vì muốn tiếp cận anh, nên cô ta đã năng nỉ Cha Khương để cho cô ta đi cùng nhưng đồng thời cô ta phải hứa là không được gây sự với tất cả người trong bữa tiệc vì họ là những người có máu mặt trên thương trường.

Cha Khương vì muốn có thêm nguồn đầu tư nên đã tham gia bữa tiệc này.Lần này cô ta xong đời luôn.
Cô:" Mẹ con không sao đâu! chỉ là một cái váy thôi không đáng bao nhiêu hết! Khương Linh câu đi đi!"
Khương Linh nhìn cô mà không nói tiếng cảm ơn mà quay gót bước đi thẳng.

Mọi việc đều được Cha Khương nhìn thấy.

Khi thấy cô ta ngồi trên sàn nhà, ông ta không muốn liên lụy đến chuyện làm ăn của mình nên mặc kệ cô ta.

Nhưng khi Chu phu nhân lên tiếng thì lúc này ôn mới biết con gái ông đã đắc tội với người của Chu gia rồi thì hận không lôi đầu cô ta dạy cho một bài học ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận