Thanh Xuân Là Anh


Hôm nay phải về nhà nên sáng không được ngủ nướng chút nào, nó phải dậy từ lúc 6h để chuẩn bị hành lí về nhà, đáng nhẽ ra hôm qua đã làm rồi nhưng mà nó lại đi ngủ sớm thế nên giờ phải dậy sớm hơn.
Ngồi trên giường cầm cái điện thoại, được hôm đi ngủ sớm mà tin nhắn nhóm lớp rồi nhóm team mấy đứa bạn thân rồi đủ thứ tin nhắn làm loạn cả lên.
Đã thế lại còn có cả tin nhắn của Duy Dương.
Nó ấn vào xem thử, ồ anh bảo là tại tối qua nó đi ngủ sớm quá nên anh đã đưa sách cho nó mượn cho lão Kiên cầm rồi, sáng nay anh phải đi học thêm nên chắc không gặp được, và tin nhắn dễ thương cuối cùng là " Hy vọng có thể gặp em ở buổi trao giải học sinh giỏi ^^" Tức là điều kiện để nó được ra tỉnh nhận giải là phải đạt từ giải nhì trở lên thì mới được, từ giải ba trở xuống thì nhận thưởng tại trường.
Nó cũng hy vọng vậy, haha nó mà được giải nhì thì ngon rồi, tiếc là không được đâu, vậy nên nó và anh mãi có duyên nhưng tiếc không phận.

Nó thở dài, biết bao giờ mới được gặp lại anh? Tự nhiên xuất hiện trước mặt nó, tự nhiên cảm giác thân một chút, rồi tự nhiên chẳng gặp lại nhau nữa, nó ghét cái cảm giác này.

Giờ nó tự phải sắp xếp quần áo rồi đồ để về nhà, nó chạy ra chỗ Trung Kiên lấy sách để bỏ luôn vào balo, cầm mấy cuốn sách làm nó run tay, toàn thứ sách đắt tiền, Duy Dương đúng là rich mà, mua sách đắt vậy cũng dám mua.
Mở trang đầu tiên của cuốn sách, trời ơi mới, đẹp nữa, nó thấy kèm theo tờ giấy note dán bên trong " Học hết mấy cuốn này cộng với vốn tiếng anh sẵn có, anh tin là em sẽ đạt ielts cao nhất có thể, cố gắng lên! >

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui