Thập Niên 60 Cô Cảnh Sát Nhỏ Thích Hóng Hớt


Nói về lý do tại sao Trần Hổ sống cùng gia đình em gái, thì đúng là nhờ anh rể Đỗ Quốc Cường này, nhà anh ta năm kia được phân nhà ba phòng một phòng khách là nhờ vào thâm niên công tác của anh vợ.

Tổ tiên nhà Trần Hổ là đầu bếp, có thể coi là gia truyền, Trần Hổ mười tuổi thì nhà có thêm Hổ Mai, hai anh em cách nhau mười tuổi.

Nhưng năm Trần Hổ mười lăm tuổi, bố mẹ anh qua đời do liên lụy đến một vụ phá hoại.

  

Từ đó, Trần Hổ mười lăm tuổi phải nuôi em gái năm tuổi, sau này nhờ tay nghề mà được vào làm ở nhà ăn của cục công an, làm đầu bếp.

Cũng lập gia đình thuận lợi, lúc đó có thể coi là đắc ý.

Nhưng tiếc là, số phận anh cũng long đong.

Thời kỳ đầu sau khi thành lập đất nước, có rất nhiều kẻ xấu, phá hoại cũng nhiều, tuy là đầu bếp, nhưng vì làm việc ở cục công an nên Trần Hổ cũng rất cảnh giác, trong một lần phát hiện ra gián điệp và vật lộn với hắn, anh đã bị thương khi cứu người.

  

Vết thương không nặng, nhưng lại đúng vào chỗ hiểm, từ đó anh không còn khả năng sinh con nữa.

  

Lúc đó chuyện xảy ra trước mắt mọi người nên cũng không giấu giếm được, vì thế ai cũng biết.

Trong hoàn cảnh đó, lại chưa có con, nhà gái không muốn tiếp tục nữa.

Thế là Trần Hổ ly hôn với người vợ mới cưới được một năm, từ đó một mình nuôi em gái.

  

Sau này, Trần Hổ Mai phải lòng anh chàng mặt trắng Đỗ Quốc Cường, an lại sống cùng gia đình em gái.

  


Rồi sau đó, họ có Đỗ Quyên.

  

Coi như là một gia đình bốn người.

  

Trần Hổ Mai bị thương khi sinh Đỗ Quyên, không thể sinh con được nữa, trong nhà chỉ có một đứa con duy nhất.

  

Tuy rằng cuộc sống những năm 60 rất khổ cực, nhưng người ta vẫn nói "năm mất mùa, đầu bếp không chết đói", câu này không phải nói đùa.

Càng không cần phải nói, nhà họ có tới hai đầu bếp, vì vậy cuộc sống của nhà họ Đỗ rất sung túc.

Sáng sớm đã ăn thịt, mọi người trong khu tập thể đều đoán già đoán non, chắc chắn là nhà chị Mai.

Ai bảo nhà họ có ít gánh nặng nhất chứ, bốn người ba công nhân, thật là đáng ghen tị.

  

Các cô gái trong khu tập thể này, không ai là không ghen tị với Đỗ Quyên.

  

Các bà các chị cũng không ít lần nói sau lưng, chưa thấy ai đầu thai tốt như cô ấy.

  

Không phải sao, lúc này Đỗ Quyên, người được mọi người cho là đầu thai giỏi nhất đang ăn bánh nướng nhân thịt, vỏ bánh mì trắng, rán bằng dầu, đúng là món ngon trên đời.

  

Đỗ Quyên có thể ăn liền một lúc sáu cái, tuy gầy nhưng rất ăn khỏe.

  

Năm nay cô mười tám tuổi, tốt nghiệp cấp ba mười ngày thì nhận việc thay bố, đến đồn cảnh sát, trở thành một đồng chí công an vẻ vang.

Thủ tục đã hoàn tất, hôm nay là ngày đầu tiên đi làm chính thức.

Bảo sao sáng sớm đã ăn bánh thịt?

  

Đây là để chúc mừng Đỗ Quyên chính thức bước vào công việc.

  

Theo lý mà nói, Đỗ Quyên tốt nghiệp cấp ba cũng không nhất thiết phải nhận việc thay bố, có thể chờ cấp trên phân công việc.

Nhưng hai năm nay chính sách ngày càng tệ, nhà cô lại có ba công nhân, thông thường sẽ không ưu tiên phân việc cho cô.

  

Nếu tìm mối quan hệ nhờ vả, trong tình hình hiện nay cũng không chắc chắn.

  

Thêm vào đó là một số chính sách sau này...


  

Đỗ Quốc Cường quyết đoán, cho con gái nhận việc luôn.

  

Phải nói rằng, việc Đỗ Quốc Cường cho con gái nhận việc thay mình đã khiến mọi người kinh ngạc.

  

Không ngờ tới, thật sự là không ngờ tới.

  

Đỗ Quốc Cường, anh ta mới ba mươi tám tuổi!

  

Người ta năm mươi tuổi còn đang cống hiến trên cương vị, cũng chưa nói đến chuyện cho con cái nhận việc thay.

Anh mới ba mươi tám đã cho con gái thay, thật là không thể tưởng tượng nổi.

Theo nhiều người, một cô gái trẻ không đi làm ở nhà quán xuyến việc nhà, vẫn tốt hơn là để Đỗ Quốc Cường, một người đàn ông ở nhà đúng không?

  

Nhưng Đỗ Quốc Cường thì không chịu!

  

Hễ ai quen Đỗ Quốc Cường đều không khỏi lắc đầu ngán ngẩm.

  

Nhưng nghĩ kỹ lại, chuyện này đúng là Đỗ Quốc Cường có thể làm ra, dù sao, anh ta là một kẻ kỳ quặc!

  

Phải nói ở thành phố của họ, Đỗ Quốc Cường cũng là nhân vật có tiếng, ừm, là kiểu người an tâm hưởng thụ việc được nuôi, anh ta là độc nhất vô nhị.

  


Quay lại chuyện chính, không nói đến anh chàng Đỗ Quốc Cường này nữa, hôm nay là ngày trọng đại của Đỗ Quyên, sáng sớm cô đã mặc đồng phục công an, vì muốn gia nhập lực lượng công an, cô đã cắt phăng mái tóc dài đen nhánh của mình, bây giờ để kiểu tóc ngắn.

  

Lúc cắt tóc, Đỗ Quyên còn tiếc nuối khóc một trận, nhưng bán bím tóc được một đồng hai hào, cô mua nửa con gà hầm khoai tây...!Chậc chậc, thơm quá!

  

Không tiếc nữa rồi.

  

Đỗ Quyên rất cao, mẹ cô cao lớn, thô kệch, không xinh đẹp.

Bố cô đẹp trai, nhưng không cao, người gầy.

  

Cô cao giống mẹ, xinh giống bố.

  

Cô gái cao ráo mặc đồng phục công an, đôi mắt to đen láy, làn da trắng, tràn đầy sức sống.

  

Cả nhà cùng nhau xuống lầu, gặp hàng xóm trên dưới đi làm, mọi người đều chào hỏi: "Ồ, Tiểu Quyên sắp đi làm rồi à? Nhìn này, nhìn này, mặc đồng phục trông oai phong thật đấy."

  

"Tóc dài đen nhánh của Tiểu Quyên tiếc thật đấy.

Nhưng tóc ngắn cũng đẹp, xinh xắn thì để kiểu nào cũng đẹp, sau này phải cố gắng làm việc nhé!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận