Thập Niên 60 Cô Dâu Nhỏ Trong Đại Tạp Viện


Editor: Dao Dao______________Lâm Hiểu Tuệ che đầu, hai bên huyệt Thái Dương co giật lợi hại, trước mắt biến đen, không phải cô chỉ là thức đêm đọc một quyển tiểu thuyết thôi sao? Tại sao cô lại giống như sắp chết đến nơi vậy? Xem ra cô phải điều chỉnh lịch làm việc và nghỉ ngơi cho thật tốt, cô chỉ mới 29 tuổi thôi, còn tươi trẻ không muốn sớm thấy Diêm Vương sớm vậy đâu.Một lát sau, đau đớn không hề giảm bớt mà ngày càng đau trầm trọng hơn.

Lâm Hiểu Tuệ hít một hơi thật sâu, không có người thân, nhớ đến di động, muốn gọi 120.


Nào có biện pháp nào đâu, ba mẹ cô từ lúc cô rất nhỏ đã ly hôn rồi, sau đó mỗi người đều tái hôn, đã có gia đình riêng, cô là đi theo bà nội lớn lên, năm kia bà nội sinh bệnh qua đời, trong nhà chỉ dư lại mỗi một mình cô, nếu mà chết không ai phát hiện.Sờ đầu giường một hồi lâu không tìm thấy điện thoại.

Ủa? Rơi trên mặt đất rồi sao? Lâm Hiểu Tuệ cố nén cơn đau đầu, ngồi dậy để đặng mà xuống giường tìm di động, chống người dậy, chăn bông trượt ra lộ nguyên thân thể ...!trần trụi.Lâm Hiểu Tuệ:? ? ?Ủa? Cô khá chắc mình có mặc đồ ngủ nha, sao lại không có rồi?Sợ tới mức Lâm Hiểu Tuệ không còn cảm thấy đau đầu nữa, vừa quay đầu lại tức khắc phát hiện ra có điều không ổn, tường đất, cửa sổ cũ nát, quan trọng nhất là cô nằm trên một chiếc giường đất xám xịt.Là nằm mơ hay là xuất hiện ảo giác chăng? Lâm Hiểu Tuệ há to miệng, muốn đưa tay tát vào mặt mình một cái cũng không có sức lực, chỉ cảm thấy trước mắt trời đất quay cuồng, ngã ngửa nằm lại trên giường.Mở mắt ra lần nữa, Lâm Hiểu Tuệ đã biết mình đang ở đâu.Không nghĩ đến cô thật sự đã chết, chán thật, không biết bên kia bao lâu sẽ có người phát hiện ra thi thể của cô, chỉ hy vọng không có quá muộn.

Mà điều cô không nghĩ chính là, cô vậy mà chết đi sống lại, đau đầu là bởi vì tiếp thu ký ức của nguyên chủ, đang không có ai ở nhà, Lâm Hiểu Tuệ nhanh chóng sửa sang lại ký ức trong đầu.Hiện năm 1964, chủ nhân của thân thể cũng kêu là Lâm Hiểu Tuệ, năm nay 19 tuổi, tổ tiên 18 đời bần nông, trong nhà có năm anh chị em, nguyên chủ vừa lúc là cái cha không thương mẹ không yêu, đứng thứ ba.

Bên trên có một anh trai, một chị gái phía dưới có một em trai một em gái.


Mà em trai là em trai sinh đôi, cho nên đứa em này cùng nguyên chủ có tình cảm sâu nhất.Nơi cô đang ở bây giờ là một vùng nông thôn ở Bắc Thành, nhà nguyên chủ xem như là hộ nghèo nhất thôn, nghèo đến mức mà không thể nào diễn tả nổi, trừ bỏ ba mẹ cùng hai người con trai, ba chị em chỉ có hai bộ quần áo, nói cách khác, ba chị em hai người ra khỏi cửa thì buộc lòng phải có một người lưu lại trong nhà, nằm trên giường trần như nhộng.

Và đây là nguyên nhân cô hiện tại không mặc quần áo.Chính vì nghèo mà anh cả năm nay đã 25 tuổi rồi còn chưa cưới được vợ, khó khăn lắm mới có một nhà đồng ý, đối phương đòi 200 khối lễ hỏi, đối với một gia đình mà ăn bữa nay sầu bữa mai mà nói, không nghi ngờ, đây là cái giá trên trời, nhưng mà làm cách nào đây, bỏ lỡ nhà này cũng không biết có thể tìm được nhà nào đồng ý gả vào Lâm gia.Chắp vá lung tung cũng chỉ có 50 đồng tiền, cách 200 đồng còn cả một khoảng lớn, sau đó ba Lâm đánh chủ ý lên đầu hai chị em.Hôm nay cả nhà ra cửa chính là vì cấp chị cả Lâm Đại Tuệ kiếm một nhà trai, chỉ cần nhà trai là con trai, nguyện ý cấp lễ hỏi, hai ngày là có thể kết hôn, cũng không mở tiệc, cúi đầu lạy người lớn trong nhà một cái là được rồi.Lý do nguyên chủ không đi là vì không có quần áo, và bởi vì nguyên chủ bị ốm, bên ngoài là cảm mạo, kỳ thật là tâm bệnh.Tháng trước, trong thôn chiếu phim diện ảnh, đến hai người chiếu phim, trong đó một người 40 tuổi, còn có một người khoảng 20 tuổi, tuổi trẻ, khuôn mặt chữ điền, mày rậm mắt to, không quá thấp, phù hợp thẩm mỹ của mọi người, nguyên chủ tự nhiên cũng coi trọng, đang do dự có nên dũng cảm hay không thì nghe nói chiếu phim viên tên Lý Hướng Đông xử đối tượng với Lâm Tú Chi trong thôn, hình như là Lý Hướng Đông vừa gặp Lâm Tú Chi đã nhất kiến chung tình.Lâm Tú Chi sinh ra cùng năm với nguyên chủ, là đối tượng mà nguyên chủ ghen ghét, khi còn nhỏ người ta có quần áo mới để mặc, còn nguyên chủ đến tận bây giờ còn không có quần áo để mà mặc chứ nói gì đến quần áo mới.


Người ta có thể ăn cơm no, nguyên chủ đói chết đã không tồi.

Ba mẹ người ta đưa đi học bởi vì Lâm Tú Chi không muốn đi mới không đi, còn nguyên chủ khóc nháo đòi đi học thì bị mẹ hung hăng đánh cho một trận.Khi lớn lên, Lâm Tú Chi xinh đẹp làng trên xóm dưới đều biết, nguyên chủ ngũ quan so với Lâm Tú Chi không hề kém cạnh, đáng tiếc quá gầy, bị mấy người nhiều chuyện không có gì làm trong thôn xếp vị trí thứ 3, vị trí thứ 2 là con gái của bí thư chi bộ, do trắng trẻo và mập mạp hơn.Bây giờ đã đến tuổi kết hôn, Lâm Tú Chi được người trong thành coi trọng, lập tức được ăn lương thực cung cấp, nguyên chủ thì sao? Khả năng giống như chị cả, ai ra lễ hỏi thì gả cho người đó, ai ra giá cao thì gả, cấp tiền cho thổ hoàng đế trong nhà lấy vợ, vất vả lao lực cả đời.Khó thở công tâm, cộng thêm gió đêm thổi thì ngã bệnh, nguyên chủ hôm qua đã phát sốt, duy nhất người quan tâm nguyên chủ là em trai sinh đôi thì không có nhà, buổi sáng không ăn cơm cũng không ai quản, cứ như vậy thôi ...!người đã không còn..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận