Tằng Yến Ni miễn cưỡng uống được một chút sữa bò do “người mẹ hiền” này đút cho.
Nhưng phải công nhận là sữa bò ở thời đại này vô cùng thuần khiết, đúng là không hề kém cạnh so với sữa bột Hà Lan nguyên chất được nhập khẩu ở châu Úc.
Tuy rằng thời đại này thiếu thốn vật tư nhưng đồ ăn vẫn giữ được hương vị tươi ngon thuần chất, chứ không giống đời sau, đồ ăn toàn chứa các chất phụ gia độc hại.
Não bị chấn động không phải chuyện nhỏ, cô chỉ cần hơi cử động là đầu lại cảm thấy choáng váng, buồn nôn.
Tôn Giai Chi thấy cô khó chịu thì tỏ ra vô cùng thấu hiểu mà không lên tiếng quấy rầy nữa.
Nhưng lại rất hợp ý với Tằng Yến Ni, trạng thái của cô không tốt, đúng là không còn sức lực để diễn mẹ con tình thâm với bà ta, cô liền nhắm mắt vào nghỉ ngơi.
Đau đầu muốn nứt ra rồi, cô cố gắng nhớ lại các tình tiết trong sách để rời đi sự chú ý.
Cũng may, cô đã đọc xong quyển sách rồi mới xuyên qua đây nên có thể nhớ được hầu hết các tình tiết trong truyện.
Hiện tại là tháng 7 năm 1969, đúng là thời đại có biến động sâu sắc, nếu cô xuyên vào cuối những năm 70 thì cô còn có thể lợi dụng kinh nghiệm kiếp trước, có thể chọn đi thi đại học hoặc là kinh doanh gì đó để làm giàu.
Còn ở thời đại này thì không được, chỗ nào cũng loạn lạc, không thể làm được gì mà chỉ có thể sống tạm qua ngày.
Nữ chủ tên Tiêu Bán Hạ sẽ tới đại đội Hướng Dương cắm đội vào mùa thu năm nay, không giống như cô là một cây cải thìa đáng thương, người ta có xuất thân trong gia tộc nổi tiếng, nhưng gia đình gặp phải biến cố mới phải tới nông thôn để tị nạn, cô ấy có một vị trúc mã là bộ đội nên sẽ chỉ ở đại đội Hướng Dương hai năm liền kết hôn rồi theo quân.
Từ nhỏ, Tiêu Bán Hạ đã đi theo ông nội học trung y mà có được kiến thức không tồi, sau khi cô ấy theo chồng đi tùy quân thì tiếp tục theo lão quân y trong bộ đội để học tập, tới khi kì thi đại học được mở ra một lần nữa thì cô ấy thi đỗ đại học, đạt được trình độ y thuật tinh vi, mà ở lĩnh vực điều chế thuốc cũng vô cùng có thiên phú, ở hai lĩnh vực y, dược đều đạt được thành tựu đỉnh cao, gia đình và sự nghiệp đều thành công, có chồng yêu thương, con trai , con gái đều tài giỏi, có thể nói là đạt được cuộc sống mà người người ước ao.
Nữ chủ là người của thời đại này chứ không phải xuyên sách hay trọng sinh, có thể nói cô ấy đạt được thành tựu như vậy là nhờ sự chăm chỉ và thiên phú của mình, cũng một phần là nhờ gia đình trợ giúp.
Đầu đau quá, Tằng Yến Ni suy nghĩ miên man.
Tóm lại, dù có nhớ rõ nội dung trong sách nhưng quyển sách dựa theo góc nhìn của nữ chủ để phát triển, đối với nhân vật ‘chết sớm’ như Tằng Yến Ni không có hứng thú với y học mà nói lại không có nhiều giá trị tham khảo, nhưng một số chuyện lớn thì vẫn có thể dựa vào được.
Còn việc đoạt cơ hội của nữ chủ, đây là niên đại văn chứ không phải tu tiên, chẳng có cơ hội tốt nào để mà tranh đoạt.
Hơn nữa, Tằng Yến Ni cô phải đi con đường của riêng mình, khinh thường đoạt đồ với người khác.