Thập Niên 60 Người Vợ Nhỏ Xinh Đẹp Của Đại Lão


La tẩu đứng bên cạnh cũng có chút ngạc nhiên, không ngờ cô quân tẩu mới này lại lợi hại như vậy, chỉ đơn giản thế mà đã muốn giành lấy công việc ở viện phụ nữ? "Tiểu Tưởng thật lợi hại," La tẩu cảm thán, "Có thể vẽ tranh thật là tốt, sau này vẽ tranh tuyên truyền, mỗi tháng lấy được tiền lương, có khi may mắn còn được chia thịt, cá, hoặc phiếu vải, phiếu đường nữa.

" "Hả?" Ôn Ninh vừa mới thoát khỏi suy nghĩ về bức tranh kia, quay đầu nhìn về phía các quân tẩu, xác nhận lại: "La tẩu, vẽ tranh tuyên truyền còn được chia thịt và phiếu vải sao?" "Đúng rồi!" Các quân tẩu nói đến chuyện này liền hăng hái, "Nếu không thì sinh viên từ thành phố như Tiểu Tống trước đây sao lại coi trọng công việc này chứ? Công việc nhẹ nhàng mà phúc lợi lại tốt.

" Đôi mắt Ôn Ninh bỗng sáng lên, cô bước nhanh đến chỗ Dương chủ nhiệm, người đang chuẩn bị giao việc cho Tưởng Dung, và nói: "Dương chủ nhiệm, tôi cũng biết vẽ tranh, vẽ còn đẹp hơn Tưởng Dung.


Tôi có thể làm tranh tuyên truyền không?" Tưởng Dung vốn không biết vẽ, kiếp trước cô chỉ học đọc viết được mấy năm, sau đó theo chồng đến quân đội, cuộc sống áp lực đè nặng, chỉ có thể dựa vào việc bắt nạt Ôn Ninh để trút những cảm xúc tiêu cực.


Sau này, khi chồng cô xuất ngũ và chuyển nghề, Tưởng Dung vẫn không quên sự đối lập giữa mình và Ôn Ninh, cô biết Ôn Ninh viết chữ đẹp và vẽ tranh giỏi, nên nảy sinh lòng ghen tị, lén lút học vẽ mấy lần, dù không thành thạo nhưng cũng có thể qua mắt người khác.



Trong cuộc đời này, cô đã tranh thủ đoạt lấy công việc tuyên truyền ở viện phụ nữ, không tin Ôn Ninh còn có thể giành lại.


Nhưng bây giờ, công việc mà cô nghĩ đã nằm trong tay lại có biến? "Ninh Ninh, đừng đùa nữa, làm sao mà em biết vẽ tranh được.

" Tưởng Dung rõ ràng là biết Ôn Ninh có khả năng gì.


Ôn Ninh mỉm cười nhìn Tưởng Dung: "Chúng ta không thân thiết, sao chị biết em có thể hay không?" Vì Tưởng Dung là một mối nguy, Ôn Ninh lo lắng rằng thân phận của mình sẽ bị Tưởng Dung làm lộ, nên từ khi đến đây, cô luôn tuyên bố rằng mình và Tưởng Dung không thân thiết.


Như vậy, dù Ôn Ninh có thay đổi thế nào so với trước đây, cũng không ai chú ý.


Dương chủ nhiệm trong tay vẫn cầm bức tranh của Tưởng Dung, nghe thấy giọng nói thanh thoát dễ nghe thì ngẩng đầu nhìn lên.


Trước mắt là một cô gái trẻ với vẻ ngoài thanh tú khiến bà hơi ngạc nhiên.



Bà ít khi thấy cô gái nào xinh đẹp như thế này, đến cả những người từ thành phố đến cũng không thể so bì.


"Đây là vợ của Lục đoàn trưởng phải không?" Vừa nghe Tưởng Dung gọi "Ninh Ninh," Dương chủ nhiệm lập tức nghĩ đến Ôn Ninh, vợ của Lục Thành, người mới theo quân đến đây không lâu.


Lục Thành là người lính mà chồng bà rất tin tưởng, được thăng chức lên đoàn trưởng, nên Dương chủ nhiệm cũng để ý đôi chút.


"Dương chủ nhiệm, chào chị.


Tôi tên Ôn Ninh, là vợ của Lục Thành.

" "Ừ, em vừa nói em cũng biết vẽ tranh?" Dương chủ nhiệm không ngờ hôm nay lại có thêm một người xung phong nhận việc, bà luôn thích những cô gái tự tin và dám nghĩ dám làm.



"Đúng vậy," Ôn Ninh tự tin hơn cả những gì bà nghĩ, "Còn vẽ đẹp hơn Tưởng Dung.

" "Tiểu Ôn, em đừng nói quá đấy," phó chủ nhiệm nghe không thuận tai, đây là người ở đâu đến mà dám tranh giành việc với Tưởng Dung? Nếu thật sự cô ta cướp mất việc của Tưởng Dung, thì món quà mình nhận trước đó làm sao mà trả lại được? Đó là một hộp kem dưỡng da và một hộp sữa mạch nha, giá trị đến mười đồng! "Được rồi," Dương chủ nhiệm ngắt lời phó chủ nhiệm, có chút thích thú nhìn Ôn Ninh, "Vậy em cho chúng tôi xem em vẽ thế nào.

" Khi nói, Dương chủ nhiệm gọi người mang phấn đến, chỉ vào một khoảng trống trên bảng tuyên truyền bên đường: "Vẽ ở đây đi.

" Tưởng Dung thấy Ôn Ninh nhìn chằm chằm hộp phấn sau một lúc lâu mà vẫn không có động tĩnh, trong lòng hân hoan, người này đúng là chỉ nói khoác, bây giờ chắc sẽ lòi đuôi thôi! Cô mỉm cười tiến lên hai bước, nói với mọi người: "Tôi và Ninh Ninh trước đây là hàng xóm ở quê, quan hệ rất tốt, tôi hiểu rõ cô ấy, cô ấy chưa bao giờ biết vẽ tranh.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận