Thập Niên 60 Nhật Ký Sinh Hoạt Của Cực Phẩm Pháo Hôi


Chỉ thấy Tôn nãi nãi lấy bột mĩ vào bát thêm nước, nhào đều rồi để lên men, sau đó rửa rau tề thái cắt nhỏ, lại cắt thêm một miếng thịt xông khói cắt nhỏ.

Tất cả các bước không có vấn đề, mấu chốt là ! Số lượng này cũng quá ít, đây hẳn là một mình cô ăn đi! Suy nghĩ một chút, Tôn Hiểu Quai vẫn quyết định mở miệng hỏi một chút: "Nãi, cái này không đủ ăn trong nhà đi! ”Tôn nãi nãi bận rộn, chợt nghe thấy Quai Quai nói như vậy thì sửng sốt.

"Đương nhiên là một mình cháu rồi, đám người ba cháu đều lớn rồi, cần ăn mấy đồ tốt như thế này làm gì, cũng không sợ ăn xong vào bụng không tiêu hóa được" Tôn nãi nãi đương nhiên nói.

Nghe được lời của Tôn nãi nãi, khóe miệng Tôn Hiểu Quai giật giật, không từ bỏ ý định nói: "Ông bà nội cũng ăn"Tôn nãi nãi xúc động, nói: "Quai Quai, cháu ăn thì ông bà liền cao hứng, giống như mình ăn"Khóe miệng Tôn Hiểu Quai lại hung hăng giật giật.

Bất quá hôm nay cơm Tôn gia cũng tốt hơn trước một chút, dù sao trong chén có một chút cái, toàn bộ đều bị Tôn nãi nãi bỏ vào trong một nồi cháo tề thái, cũng coi như có một chút mùi thịt.


Chờ đến khi chia cơm, Tôn nãi nãi vừa phân chia vừa nói: " Các ngươi xem Quai Quai biết nghĩ tới các ngươi, còn tìm thức ăn cho các ngươi ăn, nếu không phải Hiểu Quai, thì một chút sợi thịt cũng không có đâu"Nhìn người Tôn gia đồng loạt gật đầu, cho dù Tôn Hiểu Quai da mặt dày như vậy, cũng hiếm thấy đỏ mặt: Thật xấu hổ quá!Sáng hôm sau, Tôn Hiểu Quai vừa bị Tôn nãi nãi gọi dậy không bao lâu, đang ngồi gật gù trên bàn ăn cơm, liền mơ mơ hồ nghe phía trước sân có người nói chuyện.

Tôn Hiểu Quai buổi sáng dậy khá muộn, ngày hôm qua cô ngủ muộn, dù dậy cũng muộn rồi nhưng vẫn không thể chống lại cơn buồn ngủ, đêm qua cô đem viên thuốc khai trí và thuốc cao cấp khử mùi cơ thể ăn, sau đấy vì quá hưng phấn nên cô không ngủ được, đến bây giờ vẫn không thanh tỉnh nổi.

Sau khi ăn xong thuốc khai trí sơ cấp đầu óc cô thanh tỉnh hơn rất nhiều, ngay cả ký ức lúc trước cũng càng thêm rõ ràng, vô luận là nguyên thân hay là của cô.

Tôn Hiểu Quai thử một chút, phát hiện trí nhớ thay đổi đặc biệt tốt, cho dù là một bài văn dài cũng chỉ cần đọc hai ba lần liền nhớ được, ăn một viên hẳn là có thể nhìn qua là không quên.

Bất quá cô đã hỏi qua hệ thống, viên thuốc khai trí sơ cấp cách năm ngày ăn viên thứ hai là tốt nhất, dù sao viên thuốc đầu tiên còn chưa hấp thu xong, còn có thể đối với phản ứng tư duy tiếp tục tăng lên.


Còn đối với viên thuốc khử mùi cao cấp kia, sau khi ăn xong Tôn Hiểu Quai tự mình ngửi ngửi, trên người cô là một loại mùi sữa rất tươi mát, nếu không ở gần cô thì sẽ không ngửi được, mùi thơm của sữa này chắc là có liên quan đến việc cô là tiểu hài tử.

Lúc này, Tôn Nhị Niếp đang quét sân, lơ đãng ngẩng đầu liền nhìn thấy tiểu cô Tôn Ái Quyên cùng anh họ Tôn Hạo Nhiên đang đi tới cách đó không xa.

Vội vàng nói với Tôn nãi nãi đang nấu cơm: "Nãi, cô út và anh họ trở lại rồi" Tôn nãi nãi đáp một tiếng, liền tiếp tục nấu cơm.

Lúc trước mẫu thân Tôn Hiểu Quai Mộc Hà Hoa khó sinh nên chết, đả kích Mộc gia rất lớn.

Mộc Hà Hoa là vì người thành phố, trong nhà già trẻ, trên cùng có một đại ca, một chị gái, cả nhà đều rất yêu thương cô ấy.

Nhưng Mộc gia cũng hiểu được, biết oán không được Tôn gia, sinh con vốn là qua Quỷ Môn Quan một lần, nhưng trong lòng chung quy vẫn không thoải mái.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận