Thập Niên 60 Nhật Ký Sinh Hoạt Của Cực Phẩm Pháo Hôi


Tôn nãi nãi là người ăn mềm không ăn cứng, nhìn thái độ này của thông gia, cũng đau lòng bọn họ mất đi một khuê nữ, thường xuyên để Tôn Hạo Nhiên mang theo khẩu phần ăn đến Mộc gia ở vài ngày, khẩu phần còn là nhiều hơn một chút cấp bọn họ trợ cấp thêm.

Thậm chí hiện tại Tôn Hạo Nhiên học tiểu học, trực tiếp mang theo khẩu phần ăn sinh hoạt ở nhà bà ngoại, khi nghỉ cuối tuần mới về nhà, hai nhà bây giờ cũng rất thân thiết.

Tôn Hạo Nhiên kéo tiểu cô mình đi nhanh về phía trước, anh và em gái tách ra lâu như vậy nên hiện tại rất nhớ em gái, nhưng anh vừa chạy đã bị Tôn Ái Quyên giữ lại, bảo anh cùng cô đi.

Tôn Ái Quyên nhìn cháu trai nhỏ đang dùng sức kéo cô đi thì rất buồn cười, còn cố ý kéo không cho nó đi trước.

Tôn Ái Quyên hiện đang học lớp 12, vì vậy đầu tháng 6 năm nay, Tôn Ái Quyên sẽ thi đại học.


Bất quá người Tôn gia cũng không quá quan tâm đến chuyện này, thành tích của Tôn Ái Quyên rất kém, mỗi lần thi đều đứng cuối cùng, người trong nhà cũng không trông cậy vào cô có thể thi đậu đại học.

Tôn Ái Quyên là con út trong nhà, lại là con gái duy nhất, tính cách rất yếu đuối và nhút nhátThông minh nhất chính là chuyện gì cũng nghe mẹ, Tôn nãi nãi thương Tôn Hiểu Quai, cô cũng thương Tôn Hiểu Quai.

Đối với việc học đại học, cô vẫn rất biết sức lực của mình, cũng không mong muốn xa vời.

Tôn Ái Quyên cảm thấy tốt nghiệp trung học đã rất giỏi, hiện tại có bao nhiêu người không biết chữ, cô gái nào trong thôn không hâm mộ cô có thể học trung học chứ.

Thật vất vả mới về đến nhà, Tôn Hạo Nhiên liền vội vàng đi tìm Tôn Hiểu Quai, hắn đối với Hiểu Quai rất tốt.


Tôn Ái Quyên cũng để nó đi, còn cô thì đi vào phòng bếp, giúp mẹ, cùng nhau nấu cơm.

Lúc Tôn Hạo Nhiên đi đến nhà chính, nhìn thấy Tôn Hiểu Quai đang ngủ gật, lặng lẽ đi đến bên cạnh cô: "A——" kêu lên.

Tôn Hiểu Quai đang ngủ mơ hồ bị tiếng kêu to đột nhiên kinh hãi, đột nhiên nhảy dựng lên, dọa "A——" kêu lên.

Tôn Hạo Nhiên nhìn thấy hắn đùa giỡn thành công, ôm bụng cười ở đó: "Ha ha ha, em gái lá gan em đúng là nhỏ"Tôn lão gia tử đang hút thuốc khô trên bàn bên cạnh, cũng bị cháu trai lớn của hắn dọa sợ, nhìn hắn còn đang cười Hiểu Quai, lập tức cảm thấy tay ngứa ngáy, đứng lên cầm điếu thuốc gõ đầu Tôn Hạo Nhiên một cái: "Ai cho cháu dọa Tiểu Quai, cháu ngứa da à"Tôn Hiểu Quai phản ứng lại thấy ông nội đang giúp cô trút giận, lập tức đáng thương đi tới, tức giận nói: "Ông nội, ông mau đánh anh ấy đi, anh trai quá là xấu rồi"Tôn Hạo Nhiên cợt nhả, cũng không sợ Tôn lão gia tử, cười lấy lòng Tôn Hiểu Quai: "Hiểu Quai, em đừng tức giận, anh mang cho em thứ tốt đây'Nói xong Tôn Hạo Nhiên từ trong túi lấy ra hai kẹp nhỏ, là loại kẹp bạc nhỏ bên trên đính vài viên đá, nhìn khá đẹpTôn Hiểu Quai sau khi nhận lấy, bộ dáng ngạo kiều, nói: "Vậy được rồi, lần này liền tha thứ cho anh "Tôn Hiểu Quai là một cô bé yêu cái đẹp, đặc biệt thích ăn mặc, trên bàn trong phòng cô có một hộp dây chun và kẹp tóc.

Cái này đều là người trong nhà đưa cho cô, đương nhiên tặng nhiều nhất vẫn là chú út của cô, dù sao cũng là tài xế nhập hàng của cửa hàng cung tiêu, đồ đẹp vẫn là tương đối nhiều.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận