Thập Niên 60 Nhật Ký Sinh Hoạt Của Cực Phẩm Pháo Hôi


Tôn Hiểu Quai lại bảo mèo con mang theo bọn họ tìm mấy cái cây khác, bất quá cũng không phải lần nào cũng có trứng chim, tìm thêm được hai ổ trứng chim nữa thì mọi người quyết định nướng ăn.

Cả đám tìm một chỗ đất sạch sau núi, nhặt thêm củi và cỏ khô đốt lửa và nướng chỗ trứng chim tìm đượcMặc dù trứng chim nướng chín còn phải mất một thời gian, nhưng bọn trẻ con đều là chăm chăm nhìn vào đống lửa không dời, tranh thủ giây đầu tiên trứng chim chín liền lấy ra, Tôn Hiểu Quai nhìn đứa nào cũng nghiêm túc, không hiểu sao cô lại muốn cườiCuối cùng dưới sự chờ đợi của mọi người, trứng chim cũng chín, Lưu Cẩu Đản dùng cành cây gảy từng quả trứng ra ngoài, còn cẩn thận tìm kiếm một hồi chỉ sợ sót quả nào bên trongKhi phân trứng chim thì cho Tôn Hiểu Quai nhiều nhất, hơn phân nửa trứng chim, vẫn là Tôn Hiểu Quai từ chối mãi, cuối cùng cô lấy gần một nửa, còn lại mỗi đứa nhỏ đều được phân 2-3 quả.

Sau khi lấy được trứng chim của mình, mỗi đứa đều không thể chờ đợi, nhanh chóng bóc vỏ, mặc dù nóng nhưng bọn nó cũng không thể chờ được tới lúc nó nguộiMột quả trứng nhỏ được bọn nó ăn từng chút một, ăn tới không sai biệt lắm lại đem đống lửa dập tắt hoàn toàn rồi cùng nhau trở về thôn.


Khi Tôn Hiểu Quai trở về nhà không lâu thì đám người Tôn nãi nãi cũng trở về, Tôn Hiểu Quai lại đem trứng chim cho hai ông bà ăn, hai ông bà lại đối với Tôn Hiểu Quai yêu thích không thôi.

Bữa tối là Tôn Ái Quyên làm, có cháo khoai lang loãng, thêm chút bánh bột ngô, bữa cơm như thế này được coi là không tệ rồi, nhưng căn bản không thể so với Tôn Hiểu Quai đượcTôn Hiểu Quai một mình một báo cháo đặc, ăn kèm với dưa chua mà Tôn nãi nãi làm, dưa chua Tôn nãi nãi làm nổi tiếng mươi dặm tám thôn, vì thế sau khi ăn xong Tôn Hiểu Quai xoa bụng tròn vo.

Buổi tối sau khi ăn cơm xong, Tôn nãi nãi nhắc tới chuyện để Tôn Hiểu Quai đi học, chờ đến lúc khai giảng, Tôn nãi nãi liền chuẩn bị đưa Hiểu Quai đến trường, bà cũng đã chuẩn bị sẵn xe đạp cho việc này rồi"Nhà lão nhị, chờ trường học khai giảng, ta sẽ cho Hiểu Quai đến trường, đến lúc đó Nhị Niếp cũng cùng nhau đi đi, vậy nên thừa dịp mấy tháng nay để nó cùng chú út học đi xe đạp đi.


" Tôn nãi nãi nói.

Nghe Tôn nãi nãi nói, Tôn Nhị Niếp không thể tin ngẩng đầu lên, mừng rỡ nói: "Nãi, bà thật sự cho con đi học sao?"Tôn nãi nãi ôm chặt lấy cánh tay Tôn Hiểu Quai, thờ ơ nói: "Cái này còn phải xem cháu có học được đi xe đạp không?"Tôn Nhị Niếp vội vàng gật đầu đáp: "Vâng, cháu nhất định có thể học được" Tôn Tam Niếp ở một bên nhìn cũng hưng phấn không thôiTôn Tam Niếp kiếp trước chưa từng đọc sách, trong lòng vẫn khát vọng biết chữ, nhưng ở thời điểm này lại không dễ thực hiện.

Thôn Ngũ tinh không có trường học, muốn đi học, chỉ có một trường duy nhất trong thị trấn.

Đi lại từ nhà đến trường mất rất nhiều thời gian, hơn nữa người trong nhà cũng phần lớn không muốn đưa con gái đi học, lãng phí tiền bạc, dù sao thì thi đại học hiện tại cũng không dễ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận