Bất quá cô cũng rõ ràng, người trong nhà phỏng chừng sẽ không có người nguyện ý vì chị em các cô đặt tên, bởi vậy, cô muốn tự đặt tên cho cả ba chị em mình
Cô ta hy vọng mình tên là Tôn Trăn Trăn, chữ "Trăn" có thể nói là chữ có văn hóa nhất mà Tôn Tam Niếp biết, có lần nghe đại ca Tôn Hạo Nhiên đọc qua "Đào Chi Yêu Yêu, Diệp Trăn Trăn.
”
Tuy rằng lúc ấy cô ta căn bản cái gì cũng không hiểu, nhưng chính là cảm thấy lời này rất đẹp, nên nhớ kỹ, khi chân chính biết ý tứ của những lời này, là lúc vừa mới cùng Vương Văn Hải ở cùng một chỗ, cô ta mới hỏi hắn.
Tôn Tam Niếp nghĩ lần này ba chị em cô đều có thể đi học, vừa lúc có thể đổi tên, chị cả gọi là Tôn Yêu Yêu, cô tên là Tôn Trăn Trăn, chị hai gọi là Tôn Tĩnh Tĩnh, chị hai cô có đôi khi quá ồn ào, cô ta nghĩ đặt lại tên để đè ép xuống
Bên này Tôn Hiểu Quai đang vui vẻ được Tôn nãi nãi cho ăn, liền nghe được thanh âm của hệ thống: "Đinh - Kế hoạch tên: Tên là dấu hiệu đặc biệt của mỗi người, mời chủ nhân hỗ trợ Tôn Tam Niếp đổi tên.
”
Tôn Hiểu Quai nghe được nhiệm vụ này cũng không có phản ứng gì lớn, Tôn Hiểu Quai nhớ bên trong nguyên tác có sự kiện này, nữ chủ Tôn Tam Niếp đổi thành Tôn Trăn Trăn, còn nguyên nhân là gì cô cũng hiểu, bất quá hai chị em còn lại của Tôn Tam Niếp đổi tên thành gì thì cô hơi tò mò, vì trong nguyên tác cũng không nhắc tới.
Tôn gia sau khi ăn sáng xong thì đều tự đi làm, Tôn Ái Quốc đi theo Tôn nãi nãi đi lấy tiền, sau khi lấy được, Tôn Ái Quốc nói một câu: "Mẹ, con sẽ thêm vào lễ lại mặt hai cân thịt! "
Tôn nãi nãi trả lời: "Được, mẹ đã biết rồi, con đi làm sớm đi, đừng muộn.
" Tôn Ái Quốc trả lời rồi vội vàng rời đi.
Bởi vì bận rộn nông nghiệp vừa qua, Tôn lão gia tử sợ Tôn nãi nãi mệt mỏi, liền để cho bà ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, dù sao nhà bọn họ cũng không thiếu chút công điểm của Tôn nãi nãi, Tôn nãi nãi cũng vui vẻ hưởng phúc vài ngày, liền đồng ý, bởi vậy mấy ngày nay Tôn nãi nãi đều ở nhà cùng với Tôn Hiểu Quai.
Gần trưa, Tôn nãi nãi mang Tôn Hiểu Quai ngồi dưới mái hiên hóng gió, Tôn Tam Niếp vừa mới cho hơn 10 con gà ăn ong, cọ xát đi tới, cúi đầu lẩm bẩm nói: "Nãi, ba chị em chúng cháu muốn đi học, vậy nên cháu muốn đổi tên ạ"
Tôn Tam Niếp lúc trước suy nghĩ rất thuận lợi, cảm thấy chỉ là đổi tên mà thôi, không có gì cả.
Nhưng đến lúc nói chuyện này, cô ta vẫn rất khẩn trương, chỉ sợ Tôn nãi nãi không muốn đổi cho các cô, hoặc là ngại phiền toái ngay cả học cũng không cho các cô đi
Tôn Hiểu Quai nhìn bộ dạng chim nhỏ co rúm của Tôn Tam Niếp, liền muốn cười, bất quá cô vẫn làm bộ nũng nịu nói: "Nãi, bả để bọn họ sau này giúp cháu làm bài tập nha, nên cứ để cho họ đổi tên cũng được.
cháu nghe anh trai nói, nếu không làm xong bài tập về nhà có thể bị đánh lòng bàn tay"
Tôn nãi nãi đưa Tôn Hiểu Quai đi học, cũng không có ý nghĩ gì để cho cô thi đại học, bà nghĩ đi học thế nào cũng có thể hiểu chút đạo lý, không làm mù mắt, về sau dựa vào bằng cấp cũng có thể để cho Hiểu Quai có một cuộc sống thuận lợi hơn.