Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào miếng thịt trong tay cô ta, mỉm cười chào hỏi: "Đình Đình, hôm nay lại mặt à!" Triển Đình Đình thấy phản ứng của mấy người này thì rất đắc ý
Cô ta cố ý nhấc hai miếng thịt lên trên và trả lời: "Đúng vậy, trước đây cháu không có thời gian nên chưa thế lại mặt được" Mấy người đang định hỏi về miếng thịt trong tay cô ta thì đã bị mẹ Triển nhanh chân chạy tới cướp lời
"Ai nha, con rể, con gái ở đây sao, ba mẹ đợi hai con nửa ngày rồi." Mặc dù nói thế nhưng mẹ Triển vẫn nhìn chằm chằm vào miếng thịt mà Triển Đình Đình cầm trong tay, vẻ mặt tham lam.
Triển Đình Đình vẫn hiểu mẹ ruột của mình đây cũng chỉ là lời khách sáo thôi.
Mẹ cô là người chưa nhìn thấy thỏ chưa thả chim ưng ra, mặc dù tức giận nhưng sợ mẹ mình làm ra chuyện gì mất mặt, cô nhanh chóng mang lễ lại mặt về nhà
"Mẹ, để mẹ đợi lâu lắm rồi, mau về nhà thôi!" Sau khi nhận lễ lại mặt, mẹ Triển mỉm cười nheo mắt, đáp lại hết lần này đến lần khác rồi dẫn họ về nhà.
Nhà họ Triển là nhà đất, hầu hết nhà trong thôn đều là loại nhà này, một số gia đình nghèo vẫn sống trong nhà tranh.
Ba Triển Đình Đình hút một điếu thuốc khô, ngồi trên băng ghế trong hành lang.
Thấy mẹ Triển đi cùng con gái và Tôn Ái Quốc, lập tức chào hỏi.
Ông trước mặt con rể là bí thư xã mở ra tư thái bố vợ
Vẫn còn một chút thời gian trước buổi trưa, ba Triển ngồi cùng Tôn Ái Quốc trong đại sảnh, nói về vụ thu hoạch trên cánh đồng.
Hai mẹ con Triển Đình Đình vào trong nhà nói chuyện một chút về cuộc sống bên nhà họ Tôn
Sau khi nghe những lời của mẹ mình, Triển Đình Đình thao thao bất tuyệt nói không ngừng về cuộc sống của mình trong nhà họ Tôn trong một tháng này, nhưng cô ta vẫn giữ lại một chút, dù sao cô ta cũng không muốn mẹ mình kéo chân chuyện gì, cô ta thật vất vả mới có thể tiến vào nhà họ Tôn
Mặc dù Triển Đình Đình chỉ nói về cuộc sống hàng ngày, nhưng vẫn khiến mẹ Triển thở dài hết lần này đến lần khác nói: "Cuộc sống của nhà họ Tôn tốt thật, con mới đến có một tháng mà hết ăn thịt rồi ăn cá"
Triển Đình Đình thấy mẹ mình nói vậy, trong lòng tuy ảo não nhưng, vẫn vội vàng đáp: "Là do con kết hôn đúng lúc, vừa lúc chú ba trở về"
Mẹ Triển nghĩ cũng đúng, nhưng trong lòng nghĩ, con gái lớn của mình có thể gả vào gia đình giàu có như nhà họ Tôn, thế nào cũng có thể trợ cấp cho gia đình và trợ giúp em trai.
Ngay khi mẹ Triển muốn tìm hiểu một chút từ Triển Đình Đình, bà ta nghe thấy giọng nói của con trai út Triển Quân từ bên ngoài sân: "Mẹ, thịt đâu? Con muốn ăn thịt"
Triển Quân vốn đang chơi với bạn bè, nghe mấy người nói về chị gái mang lễ lại mặt veef, khi nghe tin có thịt, hắn ta lập tức chạy như điên về nhà
Trước khi mẹ Triển đứng dậy, Triển Quân đã lao vào phòng và hét lên: "Mẹ ơi, ăn thịt, con muốn ăn thịt!"
Lúc nãy vừa về tới nhà, mẹ Triển đã đem lễ lại mặt vào kho cất, vốn tưởng rằng sẽ đợi con gái rời đi rồi mới ăn, nhưng ai biết tiểu tổ tiên này nghe thấy mà chạy về.
Mẹ Triển không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi đến nhà kho để lấy thịt.
Nghĩ tới thời gian không còn nhiều, nên đi tới nhà kho lấy thịt rồi cùng Triển Đình Đình xuống bếp