Thập Niên 60 Xuyên Thành Thiên Kim Thật Thất Sủng


Không gian đó bề ngoài là một chiếc nhẫn bạc bình thường, bên trong lại liên kết với một thế giới nhỏ.

Sau khi không gian ràng buộc với người, sẽ tự động liên kết với ý niệm của chủ nhân.

Vừa nãy Tư Ương vừa mở mắt liền cảm nhận được không gian của cô cũng tới rồi.

Trong không gian của cô có một căn nhà gỗ hai tầng, trong nhà là phong cách kiểu Trung hiện đại, bố trí đơn giản lại ấm cúng.

Trước nhà là dòng suối nhỏ, trước dòng suối có một mảnh ruộng caro.

Phía sau nhà là một đồng cỏ xanh mướt, phía tây là một kho hàng lớn.

Thời gian trong kho hàng không trôi chảy, đồ ăn trữ trong đó vĩnh viễn sẽ không biến chất, cô có thể dùng ý niệm cất giữ hoặc lấy vật tư mọi lúc mọi nơi, vô cùng tiện lợi.


Nhưng dòng chảy thời gian ở khu vực khác tương đối khá nhanh, nếu cô tiến vào không gian bằng thực thể, cơ thể sẽ gặp nguy hiểm già hóa nhanh chóng, cho nên không thể ở trong không gian thời gian dài.

Trong không gian có thể trồng trọt và chăn nuôi gia súc, lương thực trồng ra được sẽ do cục quản lý lương thực vũ trụ thống nhất thu mua vào cuối năm.

Nhưng trước đây cô vẫn luôn bị bệnh tật giày vò, cho nên tới bây giờ vẫn chưa bắt đầu trồng trọt.

Khi đó Tư Ương chia tiền kiếm được từ thí nghiệm thành hai phần, một phần cho cha mẹ, một phần mua vật tư không gian.

Bây giờ xuyên việt thành công, vật tư của cô cũng có đất dụng võ rồi…
Cái giá cho khổ nhục kế lần này của Tần Trinh Trinh là gãy một chân.

Tư Ương cùng vợ chồng nhà họ Tần tới bệnh viện trước, buổi tối nhân lúc hai vợ chồng ngủ say, cô lập tức chuồn về nhà, bắt đầu chuyển đồ trong nhà đi.

Bắt đầu từ phòng của cô, quần áo, giày dép, chăn đệm, mùng sợi bông, tủ sách, bàn, chỉ cần là đồ không mọc rễ đều bị chuyển đi hết.

Sau khi Tư Ương dọn sạch phòng của mình liền tới phòng của Tần Trinh Trinh ở đối diện, đầu tiên bắt đầu từ tủ quần áo của cô ta.

Trong tủ quần áo của Tần Trinh Trinh có hai bộ chăn bông mới tinh, còn có ba chiếc áo mùa đông dày cộm, cùng với khăn choàng, găng tay và một số váy áo thời thượng hiện nay.

Mặc kệ Tư Ương có thể mặc được quần áo của cô ta hay không, cùng lắm mang đi tặng người khác, tuyệt đối không để lại cho cô ta.

Tiếp theo là tủ kéo năm tầng, tủ đầu giường…
Trong tủ có đồng hồ, dây chuyền vàng và một cặp bông tai phỉ thúy, còn có tám mươi mấy tệ.


Trong một cái tủ khác là mấy tờ phiếu bánh ngọt, phiếu giày và kem dưỡng da, nước hoa vẫn chưa dùng…
Trên bàn còn có một hộp bánh ngọt, bánh quy óc chó, những thứ này càng phải mang đi.

Cuối cùng, khi cô lấy đi chăn và mùng trên giường Tần Trinh Trinh, còn ngoài ý muốn phát hiện hai bức thư tình bí mật do bạn học nam viết cho cô ta.

Sau đó cô tới phòng của hai anh trai cùng với cha mẹ ngốc, dọn sạch toàn bộ.

Nhìn phiếu thịt, phiếu gạo, phiếu công nghiệp đầy ắp trong tay…còn có ba nghìn sáu trăm tám mươi sáu tệ tiền mặt và ba chiếc đồng hồ, cô cười tà mì, vội tới trạm kế tiếp.

Trong nhà bếp nhà họ Tần có gạo có dầu có bột có thịt, cùng với lá trà cao cấp,…ngay cả nồi niêu xoong chảo cô cũng bỏ hết vào không gian.

Máy thu thanh, điện thoại, sô pha, bàn trà, đèn bàn, đồng hồ treo tường, tủ trưng bày trong phòng khách…lấy hết toàn bộ.

Sau khi bận rộn suốt nửa đêm, cô âm thầm lặng lễ quay lại hành lang bệnh viện, nằm trên ghế dài.

Ngày thứ ba, hai vợ chồng vừa về nhà, nhìn căn nhà trống trơn, suýt chút tưởng là đi nhầm nhà.


Sau khi nhiều lần xác nhận là nhà mình, hai người đứng sững một lúc lâu trong gió lạnh, khó khăn lắm mới hồi thần lại, mỗi người xông vào phòng mình giống như điên.

Trong một đêm, nhà không bốn vách, hai vợ chồng dựa trước cửa sổ hai mắt đờ đẫn.

Tư Ương nhìn cha Tần, đi tới lặng lẽ vươn tay ra.

“Ngày mai tôi phải xuất phát tới binh đoàn rồi, dù gì cũng phải cho tôi ít tiền chứ?”
Cha Tần ngấn lệ mò ra ba mươi tệ còn sót lại trên người, thật sự là đau đớn chưa từng có…





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận