Người có tiền chướng mắt, người không chướng mắt không có tiền.
Quên đi, dù sao đã đến lúc này, thật sự không được thì bà mua nhà trước.
Xem ngư là giúp một tay, "Được, cháu nói nhà cháu ở đâu đi.
"
"Số 78 hẻm Miêu Nhi, ba gian phòng, còn có một sân nhỏ.
"
Chu Phượng Hà sửng sốt, "Chờ chút, ý của cháu là, mảnh đất ở nơi tương đối giàu có kia?"
"Vâng, đó là cha cháu để lại cho cháu.
"
Được rồi, lần này càng không có gì để nói, cũng không cần người khác, Chu Phượng Hà tự mình lấy, "Dẫn dì đi nhìn thử, thích hợp dì liền lấy, về sau để lại cho con gái dì làm đồ cưới.
"
"Được!"
Đến nhà, mấy người họ nhìn thoáng qua từ xa, vị trí không tệ, hướng cũng tốt, cô gái nhỏ rất là kích động ôm cánh tay thím kia, "Mẹ, muốn căn này, căn này tốt, có sân, con có thể giống như bà ngoại, dựng giá nho trong sân.
"
Nhìn khuôn mặt tươi cười ngây thơ của cô gái nhỏ, Chu Đình Đình không nhịn được cảm thán một câu, thật sự là đứa nhỏ có mẹ là một bảo bối!
Đừng nói là cô gái kia thích, ngay cả Chu Phượng Hà cũng nhìn thích, lần này không chút chần chờ nữa.
Ra khỏi cửa thì là đi đến cục quản lý bất động sản, cầm giấy chứng nhận bất động sản, cầm theo hộ khẩu hai bên, nhà ở cuối cùng bán được một ngàn đồng, lần này Chu Phượng Hà trực tiếp làm thành một sổ tiết kiệm đưa cho Chu Đình Đình.
Đột nhiên chợt giàu, sờ tiền, Chu Đình Đình còn cảm thấy có hơi không chân thật, nhưng có thể đoán được chính là, xem như là xuống nông thôn, có một số tiền lớn như vậy ở chỗ này, cuộc sống cũng sẽ không quá gian nan.
Càng miễn bàn mình còn có bàn tay vàng, xuống nông thôn thì xuống nông thôn, ai sợ ai chứ.
"Đi," Chu Phượng Hà vừa nói, Chu Đình Đình sửng sốt một lát, "Đi đâu?"
Chu Phượng Hà nở nụ cười, "Vừa rồi không phải thấy cháu lắc lư ở văn phòng thanh niên trí thức sao, đi thôi, lần này đưa Phật đưa đến Tây Thiên, dì cũng giúp cháu một tay.
"
Tuy rằng nghe không hiểu ý tứ gì, Chu Đình Đình vẫn đi theo.
Vừa vào cửa, thím lúc trước ngồi ở phía sau bàn thảnh thơi uống nước liền đứng lên, nhìn Chu Phượng Hà, vẻ mặt ngạc nhiên, "Ơ, người bận rộn như ngài, lúc này sao có thời gian đến chỗ tôi.
"
Nhìn Chu Phượng Hà có vẻ mặt tươi cười, thím của văn phòng thanh niên trí thức còn nói thầm, người phụ nữ này không phải là biết con gái sắp xuống nông thôn, trực tiếp tức điên rồi chứ.
Mắt thấy dao găm sắp rơi trên cổ, còn cười được.
"Ha ha, xem lời cô nói này, không có việc gì tôi không thể tới à," Chu Phượng Hà cười híp mắt, "Chỉ là, tôi hôm nay tới quả thật còn có một việc, đứa nhỏ này là thân thích nhà mẹ đẻ tôi bên kia, thời gian trước báo danh xuống nông thôn! "
"Thế này, tên đã báo, cô cũng không thể làm khó tôi.
"
Chu Phượng Hà liếc bà ta một cái, "Oa, cô xem, tôi là người không hiểu chuyện như vậy sao, chúng ta báo danh là báo danh, nhưng nơi xuống nông thôn, không phải còn có thể lại chọn lựa sao, cô nói đúng không?"
Chu Phượng Hà lôi kéo thím văn phòng thanh niên trí thức kia, lặng lẽ nhét một tờ đại đoàn kết.
"Ha ha, cô xem lời cô nói này, gì gọi là chọn lựa, chúng tôi bên này còn chưa phân phối nơi xuống đâu.
"
Thím kia bất động thanh sắc cất tiền, cười híp mắt, "Cô gái nhỏ tên là gì?"
"Chu Đình Đình.
"
"Đến đây, thím tìm xem.
"
Nửa phút sau, quả nhiên tìm được, "A, còn chưa phân phối chỗ, thím thấy bên Đông Bắc còn thiếu hai người, bằng không cháu qua đó đi.
"