Thập Niên 70 Bị Sĩ Quan Lạnh Lùng Vừa Gặp Đã Yêu


Cô chuẩn bị bữa tối mất một tiếng đồng hồ, có tôm hấp dầu, thịt heo xào ớt, rau diếp xào, cá nấu cà tím, trong nồi còn có khoai tây hầm và thịt bò, phong phú cực kỳ.

Vừa định gọi cho bạn thân thì chuông điện thoại vang lên, trong điện thoại truyền đến tiếng xin lỗi của bạn thân: “Ngưng Ngưng, ông chủ đột nhiên bắt tăng ca nên không đến được, xin lỗi cục cưng.

Ngày mai mời cậu ăn một bữa thịnh soạn nhé, yêu cưng.


Thẩm Ngưng bất đắc dĩ: “Được rồi, đáng thương quá, lúc về cẩn thận đấy.


Sau tiếng đáp "Ừm ừm ừm ừm", điện thoại tắt.


Mà điều các cô không thể nào ngờ được là, không có ngày mai…
Có thể sẽ không thể tưởng tượng được rằng một ngày nào đó khi thức dậy, mọi thứ xung quanh sẽ bị đảo lộn.

“Xình xịch xình xịch xình xịch…” Tiếng xe lửa kiểu cũ vang lên liên tục.

Thẩm Ngưng như bị đánh thức ngồi thẳng dậy, mở mắt ra, phát hiện đối diện là một ông già mặc đồ lao động màu xanh đang ngủ gà ngủ gật.

Thẩm Ngưng suýt nữa thì hét lên, đây là đâu? Không phải mình ăn cơm xong là đi ngủ sao? Chẳng lẽ đây là giấc mơ? Đúng, nhất định là đang nằm mơ, vẫn nên ngủ thêm một lát!
Một lúc sau, cô nghĩ, có gì đó không ổn, cái này chân thực quá.


Tiếng trò chuyện ríu rít bên tai cô ngày càng rõ ràng hơn, Thẩm Ngưng hoảng sợ mở mắt ra, trên khuôn mặt trắng nõn đầy vẻ không thể tin nổi, quay đầu đánh giá xung quanh.

Khung cảnh bên ngoài cửa sổ không ngừng lùi xa, cô đang chen chúc trong không gian chật hẹp đến mức không thể cử động được.

Đây không phải là mơ! Thẩm Ngưng bình tĩnh đến lạ thường, với kinh nghiệm làm mọt sách năm sáu năm trời, hình như cô đã xuyên không giống như trong tiểu thuyết viết rồi nhỉ? Nữ chính? Hay là nữ phụ trong truyện cải mệnh? Liệu có bàn tay vàng không?
"Hệ thống, hệ thống, mi có ở đó không? Thống Tử? Đại ca?" Thẩm Ngưng không ngừng kêu gào trong lòng, nhưng không có phản ứng gì.

Đấy không phải là tiêu chuẩn của xuyên không sao, sao cô không có?
Chẳng lẽ cô chỉ là một nữ phụ bia đỡ đạn? Hoặc là người quan đường Giáp? Không thể nào! Không thể nào! Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Thẩm Ngưng nhăn nhó, chỉ nghĩ đến thôi cô cũng thấy đau xót vô cùng.

Nên làm gì bây giờ? Trời xa đất lạ, có lẽ cô nên bình tĩnh lại suy nghĩ kỹ càng.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận