Bì Tiểu Tiểu im lặng không nói gì, bà nội của cô bé vốn là người độc miệng mềm lòng thế đấy, song bà cụ có thể quay về vấn đề chính được không?Tới giờ cơm tối, dưới ánh mắt của Tăng Lập Nguyệt, cả nhà ngồi im thin thít, ngoan ngoãn ăn chút đồ, ăn xong thì yên lặng rời đi.
“Chị dâu, chị để bát đĩa đấy em rửa.
” – Sau khi cả nhà ăn cơm xong, Đinh Thúy Hồng lí nhí nói, trên mặt là thái độ thuận theo.
Từ nhỏ chị ta đã nhát gan, điều kiện bên mẹ khó khăn nên gần như là bị bán vào nhà họ Bì, gả cho Bì Văn Hòa què chân, vào nhà bốn năm năm mà vẫn chưa sinh được mụn con nên càng thêm khúm núm, sợ bị nhà chồng đuổi về, cho dù sau đó sinh được Bì Hướng Dương thì tính cách vẫn không thay đổi.
“Để em để em, ngày mai chị dâu chính là hội trưởng hội phụ nữ, để em cho chị cảm nhận trước chỗ lợi của chức vụ này, đến lúc đó nhớ bầu thêm phiếu cho em.
” – Tô Diệp Phương sôi nổi thu dọn bát đĩa xong mới về.
Đinh Thúy Hồng không dám phản bác, nhìn thấy cô ta dọn dẹp xong hết rồi định cúi đầu rời đi.
“Gì mà hội trưởng hội phụ nữ? Chúng mày định tạo phản đấy à?” – Tăng Lập Nguyệt đứng phắt dậy rống lên.
Chẳng yên ổn được lấy một ngày, rốt cuộc kiếp trước bà đã tạo nghiệt gì để kiếp này đụng phải chúng nó chứ?“Anh con còn muốn đến trường làm thầy giáo, chị con thì ôm lợn về nuôi kìa bà.
” – Bì Tiểu Tiểu chậm rãi cất lời, lặng lẽ mách tội.
“Cuối cùng cũng có đứa biết tìm chút chuyện có ích làm.
” – Không ngờ Tăng Lập Nguyệt nghe xong lại gật đầu tán thưởng: “Biết tìm việc làm là tốt, học cấp ba xong mà về ngày ngày cắm mặt xuống ruộng mới phí tiền của bà mày.
Hướng Tinh, lúc nuôi lợn đừng có ném việc cho bà đấy, nhớ chăm kỹ cả hai con gà mái gà nhà chúng ta nữa.
”“Bà nội yên tâm đi ạ! Mỗi ngày hai quả trứng gà, tuyệt đối không thiếu đâu ạ!” – Bì Hướng Tinh đứng dậy, thề thốt nghiêm túc, trên mặt hiện lên vẻ đắc ý vì mới được phê chuẩn.
Bì Tiểu Tiểu giật giật khóe miệng, chuyện này nằm ngoài suy đoán của cô bé.
Cô bé quay sang nhìn Tăng Lập Nguyệt, thôi quên đi, hết hy vọng rồi.
Quay sang nhìn chú hai với thím hai, được rồi, hai người này còn vô vọng hơn.
Dư lại người cuối cùng chính là Bì Hướng Dương mới năm tuổi đang nhìn cô bé với vẻ mặt non nớt ngốc nghếch, thôi xin tha.
Cuối cùng Bì Tiểu Tiểu cảm thấy cô bé không thể tiếp tục cam chịu như vậy nữa, cô bé còn có thể ra sức mà.
.