Ngày mai cô sẽ cố gắng lẻn vào trường đua, tốt nhất là quan sát lũ ngựa ở khoảng cách thật gần và đặt cược ngay khi nhìn thấy manh mối.
Sau khi đặt cược, nếu có thời gian cô sẽ thử hỏi thăm về nhà họ Diệp, xem liệu cô có thể gặp được cha ruột hay không, cũng nhân tiện thăm dò suy nghĩ của bọn họ.
Diệp Thiên Hủy hiện tại đã có hiểu biết sơ bộ về phương pháp đua ngựa và cá cược ở Hồng Kông.
Đua ngựa ở Hồng Kông có lịch sử lâu đời, phát triển mạnh mẽ trong những năm gần đây, gần như thu hút được sự chú ý của toàn dân.
Thế nên mấy câu chào hỏi buổi sáng của người dân Hồng Kông đa số đều là: “Hôm nay bạn có nghe “Dẫn ngựa” không?”, tương đương với “Bạn ăn cơm chưa?”
Câu lạc bộ đua ngựa Hồng Kông được sự đồng ý của Chính phủ Hoàng gia phê duyệt, chịu trách nhiệm về các hoạt động đua ngựa.
Phương pháp họ sử dụng là "Phương thức đặt cược tương tự".
Câu lạc bộ đua ngựa trước tiên phải lấy 19% tổng số tiền cá cược làm lợi nhuận của công ty, sau đó tỷ lệ cược được hình thành tự động dựa trên số tiền đặt cược cho mỗi cuộc đua ngựa.
Vì vậy, lối chơi của trò chơi đua ngựa này thực chất là trò chơi giữa những người chơi với nhau và không liên quan gì đến đua ngựa.
Dù con ngựa nào thắng hay thua cũng không ảnh hưởng đến việc kiếm tiền của họ, điều này đảm bảo tính công bằng của trò chơi ở một mức độ nhất định.
Trò chơi giữa những người chơi phụ thuộc vào tầm nhìn và sự may mắn của chính họ, nếu bạn làm theo ý kiến của người khác và đặt cược vào những con ngựa phổ biến đảm bảo chiến thắng, dĩ nhiên khả năng thắng cược là cao rồi, nhưng số tiền bạn nhận được sau khi thắng thì rất ít.
Nếu bạn có khả năng đặt cược vào một con ngựa không được người khác ưa chuộng và có ít người đặt cược vào con ngựa này thì một khi bạn thắng, đó sẽ là một điều “kết quả bất ngờ”, có thể lấy nhỏ thắng lớn, được lãi không nhỏ.
Có thể nói, Câu lạc bộ đua ngựa Hồng Kông đã mang đến cho tất cả người dân Hồng Kông niềm hy vọng làm giàu chỉ sau một đêm, đây là lý do tại sao đua ngựa được bàn tán trên khắp các con phố và ngõ hẻm, cũng lý do tại sao số lượng tạp chí đua ngựa nhiều gấp mười lần các tạp chí khác .
Vì vậy, đối với Diệp Thiên Hủy, cách kiếm tiền tốt nhất là không đi theo con đường bình thường, mà là tìm kiếm một nhóm hắc mã “kết quả bất ngờ”.
Tất nhiên, loại cơ hội này không phải lúc nào cũng có, dù ánh mắt của cô có tốt đến đâu thì nếu không có con ngựa tốt cũng sẽ vô dụng, cuối cùng cô có thể miễn cưỡng chỉ kiếm được một ít đô la Hồng Kông để trang trải cuộc sống.
Diệp Thiên Hủy bắt xe buýt đến Trường đua ngựa, xe buýt ở Hồng Kông thực sự rất thú vị, là loại xe buýt hai tầng rất cao và chạy qua những con phố chật hẹp.
Điều khiến Diệp Thiên Hủy ngạc nhiên là chiếc xe buýt được nhìn từ bên trái hẹp và ở bên trái, thỉnh thoảng nhìn thấy một chiếc xe buýt hai tầng từ phía đối diện đi tới, cô có ảo giác rằng mình sắp bị nó tông vào.
Trên xe buýt có rất nhiều người, lại đông đúc đến mức Diệp Thiên Hủy vừa cảm thấy mới mẻ vừa khó chịu, sau đó Diệp Thiên Hủy lại bắt xe Ding Ding, chiếc xe Ding Ding này là xe điện*, rẻ hơn xe buýt nhưng phải chen chúc hơn nhiều.Sau một hồi loay hoay, cuối cùng cô cũng đến được Thung lũng Hạnh Phúc(2).
(1)Xe điện Hồng Kông được gọi là xe Ding Ding bởi vì âm thanh “ding ding” của nó tạo ra cảnh báo người đi bộ.
Xe điện đã và vẫn là một hệ thống giao thông hỗ trợ, đồng thời cũng là biểu tượng lịch sử quan trọng của Hồng Kông.
Đây là phương tiện duy nhất ghi lại nét đặc trưng của Hồng Kông xưa và tồn tại cho đến nay.
(2)Thung lũng Hạnh Phúc (Happy Valley): chính là địa bàn của giới nhập cư nhà giàu tại Hồng Kông.
Người ta nói rằng Thung lũng Hạnh Phúc này có lịch sử hơn 100 năm.
Người Anh lần đầu tiên đưa môn đua ngựa của Anh đến Hồng Kông chính chỗ này là nơi tổ chức các cuộc đua ngựa.
Ban đầu nó vốn là một đầm lầy, nhưng với sự phát triển của ngành đua ngựa, nhiều tòa nhà cao tầng được xây dựng gần đó nên nơi này đã trở thành trường đua ngựa nổi tiếng nhất ở Hồng Kông.
Sau khi đến Thung lũng Hạnh Phúc, cô thấy xung quanh mình là những tòa nhà cao tầng và ô tô rất đắt tiền đang đỗ gần một số biệt thự.
Diệp Thiên Hủy không biết nhiều về ô tô nhưng cô có thể cảm nhận được “mùi” của những chiếc xe đó, là “mùi giàu”.