Thập Niên 70 Cô Vợ Đanh Đá


Cậu ta dính con gái người ta như sam, sẽ khiến cô ấy chán ghét.

Tiết Hoa Khang tùy tiện đáp một tiếng liền đi tìm Trình Tư Niệm.

Trình Tư Niệm tới đây bán trứng gà, nhìn thấy Tiết Hoa Khang thì nhíu mày, hiển nhiên không quá hoan nghênh cậu ta.

"Em tới chợ bán đồ chứng tỏ hôm nay em không quá bận, mấy cô gái trẻ trong đội bọn anh đi lên núi hái hoa, em muốn hái hoa thì đi cùng chị gái anh đi, anh giúp em bán trứng gà, em yên tâm, anh không tham một phân tiền nào đâu.

"Trình Tư Niệm: "Không đi.

Tiết Hoa Khang đổi cách nói: "Các cô nương trong đội bọn anh lên núi hái hoa, cũng không ai chịu mang theo chị gái anh, chị gái anh thật đáng thương.

”Cách nói của cậu ta thành công khiến sự không thích trên mặt Trình Tư Niệm biến mất, không thích đổi thành băn khoăn: "Tôi không quen anh, cũng không quen chị của anh.

”Thấy vẻ mặt cô ấy thả lỏng, Tiết Hoa Khang rèn sắt khi còn nóng: "Bạn bè không phải đều từ chưa quen thành quen sao? Hôm nay hai người ra ngoài chơi, sau này sẽ quen thôi.


”"Tôi cũng không phải người của đại đội các anh, nếu đi với chị gái anh sẽ bị người ta tưởng là trộm… Tôi khônh rảnh đi chơi, ngày nào tôi cũng phải làm rất nhiều việc.

” Cô ấy không cần nghĩ cũng biết các cô gái trong đại đội Đậu Cốc đi hái hoa trên núi của bọn họ.

Cô ấy không phải người của đại đội Đậu Cốc, tùy tiện đi lên núi bọn họ, sẽ bị hoài nghi động cơ không tốt.

"Tất cả mọi người đều có việc làm mãi không xong, chính vì vậy nên chúng ta mới cần đi chơi để thả lỏng tâm tình, em và chị anh đi tới chân núi nhất định có thể nghe được tiếng của bọn họ, lần theo đó lên núi là được, các cô ấy sẽ không đuổi hai người đâu.

"Sương mù trên núi quanh quẩn, có thể vẫn còn mưa, các cô gái chỉ muốn hái hoa nên sẽ không leo lên cao.

Trình Tư Niệm không biết đang suy nghĩ gì, đứng tại chỗ, bất động không nói lời nào, Tiết Hoa Khang trực tiếp cầm lấy cái giỏ nhỏ cô mang theo, đi về phía mẹ và chị gái mình.

Trình Tư Niệm không thể không đi theo, đi tới trước mặt mẹ, Tiết Hoa Khang chủ động nói rõ tình huống.

Tiết Hoa Bình không có ý đồ vạch trần em trai.

Cô ấy cũng không phải là người hoàn toàn dễ tính, có chút tức giận em trai tự ý làm mà không hỏi mình.

Tiết Hoa Bình tạm thời không nổi giận, cô ấy đứng lên nhưng không biết phải nói gì.

Tiết Hoa Khang đè bả vai Trình Tư Niệm lại, nhẹ nhàng đẩy cô ấy về phía chị gái: "Nếu còn không đi thì bọn họ sắp về nhà luôn rồi, không thể đi tay không được, hai người nhanh chóng xuất phát thôi.

”Trình Tư Niệm Tiết Hoa Bình đành phải cùng đi, Tiết Hoa Bình dẫn đường, đi tới chỗ không nhìn thấy em trai, cô ấy mở miệng trước: "Em trai chị rất đáng ghét, còn phiền hơn Thương Nhĩ nữa, thật sự không hợp với em đâu.

”Cả nhà bọn họ đều biết em trai không hẹn hò với Tư Niệm, bây giờ vẫn là tình đơn phương.

Trình Tư Niệm suy nghĩ rồi trả lời: "Đúng là có chút đáng ghét, nhưng em không biết nên đuổi anh ta như thế nào, em có nói rõ là mình không có ý đó với anh ta rồi.


”“Hôm nay sau khi về nhà chị sẽ nói với nó.

" Là chị ruột, Tiết Hoa Bình cũng không thích hành động của em trai mình.

“Anh ta không nghe lọt tai.

” Trình Tư Niệm nhìn ra, mẹ và chị gái của Tiết Hoa Khang cũng không phải là người có thể khuyên nhủ được cậu ta.

Tiết Hoa Bình không có cách nào phủ nhận.

Trình Tư Niệm tạm thời không muốn nói chuyện của Tiết Hoa Khang, chỉ vào cỏ heo mọc ở ven đường: "Cỏ heo mọc tốt thật, hôm nay em ở nhà ăn cơm trưa xong sẽ đi cắt cỏ heo, em thấy mọi người đều mang thùng, là chuẩn bị về nhà cắt cỏ heo sao?"“Đúng rồi, bọn chị còn mang theo liềm nữa.

" Giá đỗ bỏ vào trong giỏ cũng được, nhưng mẹ cô ấy sợ giá đỗ rớt ra từ khe hở giỏ, cho nên chọn thùng.

Còn có một nguyên nhân khác, vì để bán được giá đỗ trong veo tươi ngon, bọn họ đựng nước bên trong thùng, sợ đựng trong giỏ sẽ rỉ nước, xách theo không tiện.

Thùng hoặc giỏ đều không sao cả, trên đường về nhà đều phải cắt cỏ heo.

Hai người trò chuyện câu có câu không, đi đến chân núi, có thể rõ ràng nghe được tiếng các cô gái nói chuyện.


Các cô dừng lại, ai cũng không bước lên núi.

Cho đến khi có hai cô gái khác đi lên núi, các cô mới đi theo phía sau.

“Đừng hái mỗi một cây, đổi sang cây khác đi.

” Miêu Thải Ngọc chặt mấy cành hoa, chuẩn bị đổi một thân cây khác chặt.

Hôm nay cô mang theo gùi và dao củi, người không rõ tình hình sẽ cho rằng cô lên núi để đốn củi.

Miêu Thải Ngọc vốn muốn mang kéo nhưng mẹ cô không cho, sợ cắt hỏng kéo, bảo cô mang dao đốn củi đi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận