“Chuyện đánh người nếu to chuyện thì mọi người đều biết, mà đối với anh cũng không có lợi, tôi lại muốn ly hôn lập tức với anh ta, hiện tại nếu anh ta gãy tay gãy chân trở nên tàn phế, không muốn ly hôn, vậy tôi phải làm sao bây giờ?”Tưởng Chính Hoa sửng sốt, điểm này, trước đây anh không nghĩ tới, nhưng trước đây Hà Hiểu Phong ngày nào cũng đòi ly hôn, sẽ không vì chút chuyện này mà không chịu ly hôn chứ?Hơn nữa mình và Chung Bảo Ý cũng sắp ly hôn, cơ hội tốt như vậy, hắn sao lại không muốn ly hôn?Thấy vẻ mặt anh lúc này có chút khó xử, Giang Nguyệt Vi lại cắn răng nói: “Chúng ta hiện tại là đồng bệnh tương liên, tôi biết anh cũng tức giận, tôi giống anh, nhưng anh không thể vì bản thân muốn nhanh chóng giải quyết anh ta, mà khiến tôi không thể ly hôn được chứ?”“Tôi không có độc ác như vậy.
” Đôi mắt đen nhánh của Tưởng Chính Hoa hơi nheo lại, ngữ khí mang theo chút khinh thường: “Tôi chỉ nhẹ nhàng đánh vài cái thôi, chưa gì anh ta đã ngất đi rồi, lại nói, thời điểm tôi đánh anh ta, đều tránh đi chỗ hiểm, anh ta làm sao có thể gãy tay gãy chân hay tàn phế gì chứ?”Giang Nguyệt Vi cũng không biết hiện tại Hà Hiểu Phong bị thương đến mức nào, nhưng nhìn người đàn ông lúc này hai tay rất tự nhiên đan chéo trước eo, bắp thịt trên cánh tay phồng lên, cánh tay không được áo che đậy gì lộ ra gân xanh, cánh tay cường tráng mạnh mẽ, đôi tay này mà “nhẹ nhàng” đánh một cái, vậy chắc tên đó bị thương không nhẹ nhỉ? Vậy thì cô biết Hà Hiểu Phong sẽ mang bộ dạng gì rồi.
Cô nhận thấy được ánh mắt mình nhìn chằm chằm người đàn ông này có chút quá mức trần trụi.
Người ta còn đang gần hỏa thân nữa chứ, cô xấu hổ hơi hơi dời mắt, cắn môi nói: “Tôi không biết, tôi cũng không đi xem thương thế của anh ta thế nào, tôi chỉ biết là, nếu tôi không ly hôn được thì sau này sẽ có rất nhiều chuyện phiền toái tìm đến tôi.
Mà tôi chỉ muốn có cuộc sống yên bình thôi.
”Cô nói xong lại ngẩng đầu nhìn người đàn ông, giọng điệu thành khẩn: “Cho nên trước khi tôi ly hôn, anh có thể đừng đi tìm anh ta nữa có được không? Chờ sau khi tôi ly hôn, chỉ cần anh nguyện ý, anh tố cáo anh ta, lôi anh ta ra đánh đến tàn phế hay đánh chết thì tôi cũng sẽ không hé răng.
Xin anh đấy!”Giọng nói của cô mềm mại, mang theo chút khẩn cầu, Tưởng Chính Hoa vốn đang có chuyện buồn bực trong lòng, nghe cô nói liền giống như thoáng cái đã bị giọng nói này thổi đi mất, trong hôn nhân, hai người bọn họ đều là người bị tổn thương, anh có thể hiểu được cảm nhận cùng sự bất an trong lòng cô; hơn nữa, anh vốn cũng chỉ muốn đánh Hà Hiểu Phong một trận trước, cho dù hiện tại Giang Nguyệt Vi không tới tìm anh nói những chuyện này, anh gần đây cũng sẽ không xuống tay với Hà Hiểu Phong, nhưng nếu bây giờ cô đã mở miệng, vậy anh cũng không có lý do gì mà không thể đồng ý.
Thấy người đàn ông trước mắt trầm mặt lại không nói lời nào, Giang Nguyệt Vi có chút lo lắng, nghĩ anh đang hiểu nhầm, cô tiếp: “Thật đấy, ngày mai tôi có thể lấy giấy chứng nhận ly hôn, sẽ không trì hoãn anh quá lâu đâu.
”“Ngày mai?” Tưởng Chính Hoa hơi nhướng mày, không phải hôm qua cô ấy mới nộp đơn ly hôn sao?“Bọn họ không gây khó dễ gì cho cô sao?”.