“Hướng Đông, không phải mẹ cháu nói giữa trưa sẽ về sao, mọi người không ăn cơm trưa chờ co ta, rốt cuộc cô ta có trở về không?”
“Vẫn còn chú, tại sao nhà họ Tần các người lại để một người phụ nữ làm chủ nhà vậy?”
“Tôi không tin nổi, lò gạch của thôn Tề Vân chúng ta, dựa vào cái gì phải chờ một nàng dâu ở bên ngoài đến làm chủ?”
“Trưởng thôn, hiện tại đã tạnh mưa rồi, còn chờ gì nữa, thương lượng quyết định gì nữa, tôi thấy cứ dựa theo mức độ thiệt hại nhà ở mà phân chia gạch đi.
”
Khương Hướng Nam nghe không đành lòng nghe mọi người nói về mẹ anh:
“Lò gạch là mẹ cháu mở, gạch cũng là nhà họ Tần chúng cháu nung, bây giờ mọi người nói như vậy, các ngươi có còn lương tâm không?”
“Chuyện lớn như thế này, vốn dĩ không nên để cho phụ nữ làm chủ, trưởng thôn, chú Tần, các người nói một câu đi.
”
Nhìn thấy sắp có cãi vã, Tần Hướng Đông vốn đứng ở đầu thôn vội chạy tới:
“Ông, trưởng thôn, mẹ cháu sẽ trở về, mẹ dặn chờ mẹ về bàn bạc lại, chắc chắn mẹ có lý lẽ riêng.
”
Mọi người đều chờ Khương Mỹ Tâm và cô đã trở lại.
Tần Lão Đầu đã giúp Khương Mỹ Tâm chịu nhiều áp lực, lúc này không thể không hối thúc cô:
“Trời quang, trong nhà ngoài ruộng nhiều việc, vợ thằng Cả, con có chủ ý gì thì nói mau đi.
”
Khương Mỹ Tâm có đơn đặt hàng, trong lòng không hoảng hốt, cười nói:
“Tất cả mọi người đều biết, trường Trung học Khánh An ở Huyện là tòa nhà đổ nát, nhưng nền móng giảng đường mới đã hoàn thành, gạch do thôn Diêu Gia cung cấp, nhưng trải qua trận mưa to, tôi nghĩ lãnh đạo thôn Diêu Gia không có tầm nhìn xa, đoán rằng họ sẽ lấy gạch cho người trong thôn dùng, tôi phải đi vào trong thành thử thời vận, quả nhiên, huyện trưởng mới đến xem công trường thấy thiếu gạch không thể khởi công, anh ta giận dữ, vừa khéo thôn Tề Vân chúng ta có sẵn gạch, tôi liền tự đề cử, lấy đơn đặt hàng về đây.
”
Cô đưa hợp đồng đưa cho trưởng thôn xem qua.
“Trong lòng tôi chưa nắm chắc, cho nên mới đi huyện lỵ trước, không ngờ tôi đã đoán trúng, may mắn lấy được đơn đặt hàng về đây, hoàn thành đơn đặt hàng này, có thể sinh lời chín trăm đồng cho cả thôn.
”
Lò gạch tạo ra lợi nhuận cho cả thôn, trưởng thôn mừng rỡ, bảo kế toán xem hợp đồng thật hay giả, kế toán nói là thật, chỉ cần thôn đóng mộc, hợp đồng sẽ có hiệu lực ngay.
“Tốt, tốt, xây dựng cơ sở hạ tầng ở huyện, sau này lò gạch của chúng ta sẽ có lợi nhuận!”
Hôm nay giao hàng, có thể lấy được 180 đồng đặt cọc, hầu hết mọi người đều cao hứng, có lợi nhuận, đến cuối năm có thể kiếm được chút tiền.
Một số người có nỗi lòng riêng, nhưng lúc này không tìm ra được lý do để phản đối lợi ích tập thể.