Thập Niên 70 Cuộc Sống Náo Nhiệt Của Thôn Nữ


...Thấy hai con khỉ khô đã an tọa trong phòng tắm cô mới đi vào bếp xem mẹ nấu ăn rồi phụ cùng , vừa vào mẹ liền đưa bó rau sang rồi hỏi:-Hai đứa nhóc kia con tính thế nào?-Còn tính thế nào được nữa, tất nhiên là phải kiếm con hai đứa một chỗ ở rồi ăn uống sinh hoạt như người bình thường chứ, mẹ nhìn hai đứa xem cũng đã 9,10 tuổi rồi mà con chả to cao như Minh Minh nhà mình.-Biết là vậy nhưng giờ nhà mình điều kiện cũng chả mấy dư dả gì, đợt này công trình lại chưa chả tiền ,nhà mình lo con chưa xong chứ hơi đâu mà kham nổi tận thêm hai đứa.-Đợt này bên đó lại chưa trả tiền hả mẹ,con tưởng trả cùng tiền vật tư hôm bữa rồi chứ.-Cũng tính là vậy nhưng thấy ông chủ bên kia cũng than dài than ngắn,bố chị lại mềm lòng cho người ta nên giờ vẫn chưa lấy được tiền chứ sao.-Haizzz........Trên bàn ăn bày những món ngon hấp dẫn đang bốc khói nghi ngút ,mùi hương thơm làm ba con khỉ đói từ chiều đến giờ đang thòm thèm nhìn.

Thấy vậy mẹ cười phá lên khi thấy dáng vẻ của ba đứa rồi hô bắt đầu "nhập tiệc".-Con mời cả nhà ăn cơm ạ!!!!- tiếng hô giòn giã của mấy đứa nhóc làm tăng thêm phần ấm áp trong ngôi nhà nhỏ này.-Ăn thôi, Đại Oa, Hổ Đầu gắp thức ăn ăn đi.


Tay nghề của bác gái hai đứa siêu ngon luôn đó nha.-Đúng đúng ,siêu siêu ngon!!!-Ha...ha..ha.....-Ây da.-Sao vậy Hân Hân, tay con sao lại băng bó như thế này.

Con bị thương ở đâu ?-Con không sao mà, không may vấp ngã thôi à.-Con gái con đứa hậu đậu vậy sau ai thèm lấy con, con đi chậm với cẩn thận chút thì con mất gì nào.-mẹ cô miệng thì càu nhau nhưng mà tay vẫn băng bó kĩ lại cho cô, đúng là khẩu xà tâm phật mà.-Con không sao thật mà .Mà con có chuyện này muốn bài với cả nhà có liên quan đến Đại Oa và Hổ Đầu.Mẹ cô hỏi trước:-Có chuyện gì thì con cứ nói đi.

Giúp được thì cả nhà sẽ cố gắng.Được tiếp thêm sức mạnh từ mẹ và ánh mắt kiên định của bố cô nói:-Con tính cho hai đứa vào cô nhi viện.Cả Hổ Đầu và Đại Oa đều ngơ ngác, trong tiềm thức của chúng thì cô nhi viện là nơi để vứt bỏ những đứa trẻ không cha không mẹ, bọn chúng hiện tại cũng như vậy.

Chả nhẽ chị Hân Nghiên muốn vứt bỏ tụi nó:-Òa......chị Hân Nghiên ...bọn em hứa sẽ nghe lời mà...- Bọn em sẽ chăm chỉ làm việc..hức....!chị đừng vứt bỏ bọn em có được không...hu hu-Đại Oa nghẹn ngào nói.-Không phải như mấy đứa nghĩ đâu .Nào Đại Oa ,Hổ Đầu nín đi đừng khóc nữa ,ý chị nói ở đây là sẽ tìm cho bọn em một nơi ở tốt, các em sẽ được ăn uống ngủ nghỉ thoải mái, được đi học nữa-Th..thật vậy sao, hức....!nhưng bọn em nghe nói những đứa trẻ trong cô nhi viện đều bị hành hạ đánh đập và không được ăn ngon nữa..-Bọn em nghe ai nói ,cô nhi viên không phải nơi như vậy, mặc dù ở đó tình yêu thương của các sơ sẽ không chia đều được hết cho tất cả mọi người nhưng các em sẽ sống trong đúng hoàn cảnh mà một đứa trẻ được sống.


Bọn em sẽ không còn phải lưu lạc đầu đường só chợ nữa.

Sống là phải có mục tiêu, các em muốn sống mãi trong hoàn cảnh chỉ biết lo đến ngày mai ăn cái gì hay chỉ mãi đứng trong bóng tối mà không thử bước ra ánh sáng một lần.-Tại sao lại nói đứng trong bong tối, bọn em đang đứng dưới bóng đèn mà-câu vô tri như vậy chỉ có thể là thanh niên Hổ Đầu hỏi(sa mạc lời với con khỉ khô Hổ Đầu nài=>>>)...-Ờm...hèm...!được rồi, ngày mai bố sẽ đi tìm hiểu một vài cô nhi viện xem sao ,bây giờ muộn rồi các đồng chí tập hợp.-CÓ!!!!(đoạn này chắc ông bố cũng điếc ngang)-Bước đều ,đi về phòng ngủ .Đại Oa ,Hổ Đầu vào phòng Minh Minh ngủ được không.-Được ạ....-Chị Hân Nghiên-Sao vậy Đại Oa- Em với Hổ Đầu ở cùng nhà chị được không? bọn em...-Chuyện này chị chưa thể nói trước được điều gì, với lại để xem có cô nhi viên nào thích hợp không đã, nhưng mà nếu được chị sẽ thuyết phục thử cha mẹ chị xem sao.


Mà cũng muộn rồi, nhóc về ngủ đi có gì ngày mai tính tiếp.

Ngủ ngon.-Chị Hân Nghiên ngủ ngon..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận