Thập Niên 70 Đại Mỹ Nhân Yêu Kiều


Hạ Nghị đang dùng áo khoác lót đầu, cả người thích ý vô cùng, cánh tay che khuất hai mắt, một đầu gối cong lên.

Bách Nguyệt nhìn hai bên một chút, nơi Hạ Nghị chọn ở đồi núi cao hơn xung quanh, rất khó trèo, cách công trường cũng xa.

Không ai muốn tới đây.

Hơn nữa nếu có người lại đây, cũng chỉ có một con đường là bò, đến lúc đó cô có thể sớm phát hiện người đến.

Bách Nguyệt suy nghĩ một chút, nằm xuống tựa ở ngực Hạ Nghị.

Hạ Nghị đã sớm tỉnh rồi, Bách Nguyệt vừa đến anh đã nghe thấy tiếng bước chân.

Thế nhưng anh giả bộ ngủ.

Dỗ con gái quá khó, anh cũng không chịu nổi cô ngốc này rơi nước mắt, giống như trời sập vậy.

Vì thế anh muốn quan sát tâm trạng bây giờ của Bách Nguyệt thế nào trước, thuận tiện nhìn xem cô ngốc này muốn làm gì.


Không nghĩ tới người này trực tiếp ngủ sát bên mình, còn nhẹ nhàng ôm lấy eo của mình.

Thậm chí Hạ Nghị còn có thể ngửi thấy mùi thơm ngát trên người Bách Nguyệt, dường như trước khi đến đã tắm bằng xà phòng, rất thơm.

Bách Nguyệt nỉ non tự nói: “Chồng ơi, thân thể của em khá hơn lúc trước một chút, có phải là có thể mang thai con của chúng ta không?”Trong đầu Hạ Nghị ầm một tiếng, trống rỗng.

Anh mở mắt ra, vươn mình đè lại vai Bách Nguyệt cúi đầu nhìn người nọ: “Móa nó, cô có tin ngày nào đó tôi không nhịn được sẽ thật sự làm cô không.

”Bách Nguyệt khó hiểu nhìn anh, không quá rõ chữ “Làm” của Hạ Nghị có ý gì.

Có điều cô cảm thấy Hạ Nghị nhất định không tức giận, hiện giờ hai người gần nhau như thế, cô có cảm giác an toàn.

Bách Nguyệt hơi ngẩng đầu lên, hôn môi Hạ Nghị một cái.

“Chụt.

”Mặt mày cô cong cong nhìn người đàn ông trước mặt.

Hạ Nghị cảm thấy trên môi bị hôn một cái, cô gái còn nhìn mình chằm chằm cười.

Anh muốn hung dữ với Bách Nguyệt một hồi, nhưng cảm thấy như một quyền đấm vào bông, nhẹ nhàng mềm nhũn, không có chút sức lực nào.

Hạ Nghị trừng mắt lên, nổi giận đùng đùng: “Tôi đang cảnh cáo cô!”Không phải đang đùa giỡn với cô.

Bách Nguyệt nghi hoặc nhìn anh.

Tại sao phải cảnh cáo mình?Mình làm sai chuyện gì sao?Bách Nguyệt không nghĩ ra logic trong này, nghĩ có thể là vì mình, có lẽ mình không hiểu rõ Hạ Nghị.

Nhưng cô vẫn cảm thấy Hạ Nghị không hề tức giận.


Bách Nguyệt lại dán lên hôn Hạ Nghị một cái.

Sợi tóc của cô di chuyển theo gió, lướt qua gò má Hạ Nghị, giống như một chiếc bàn chải nhẹ nhàng gãi vào tim, làm cho trong lòng người ngứa ngáy.

Trong lòng Hạ Nghị phức tạp, không tức giận nổi, nói tóm lại là một loại cảm giác khó có thể dùng lời diễn tả được, trong mơ hồ còn toát ra một chút vui sướng.

Cô ngốc này xem ra mập hơn mấy ngày trước một chút, thịt trên mặt nhiều hơn, trông đáng yêu hơn.

Hạ Nghị cảm thấy thú vị nhất chính là khi cô ngốc Bách Nguyệt này nhìn người khác ánh mắt dại ra vô hồn, thế nhưng khi cô nhìn mình, đôi mắt kia giống như đang nói chuyện.

Mặt mày cong cong, chứa đầy sự yêu thích, ánh mắt rơi vào trên người mình, đầy lòng đầy mắt chỉ có chính mình.

Nếu nói cô ngốc, nhưng cho tới bây giờ cô chưa từng chịu thiệt thòi!Bách Nguyệt dựa vào cảm giác của mình làm việc, nhiều lần đều là bản thân cô thoải mái là được, mỗi lần luôn khiến cha mẹ nuôi tức giận tim gan đau.

Đây gọi là kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc?Hạ Nghị thầm nghĩ nếu như là cô vợ ngốc của mình, có lẽ phải ôm đi mỗi ngày mới sẽ không bị người khác bắt.

Hạ Nghị cắn chặt hàm răng, nghiến răng, lại không nhịn được lấy đầu lưỡi chặn lại.

Ánh mắt anh liên tục nhìn chằm chằm vào Bách Nguyệt, cuối cùng có đồng bạn ở phía xa lớn tiếng gọi anh đi làm việc.

Từ lúc nghỉ trưa đến giờ Hạ Nghị chưa đi xuống, mấy người bạn muốn bò lên trên đồi cao tìm người.


Hạ Nghị đứng dậy đáp lại một câu được.

Hạ Nghị nhìn Bách Nguyệt ngồi dưới đất, lúc cô nằm trên đất làm tóc rối tung, quần áo theo đó xộc xệch, nhìn qua giống như mới lăn lộn với người ta.

Mà người lăn lộn với cô lại chính là mình.

Hạ Nghị ngồi xổm xuống nhìn chằm chằm Bách Nguyệt: “Mặc quần áo ngay ngắn vào, không được mù quáng gọi tôi ở trước mặt người khác.

”Bách Nguyệt thành thật gật đầu.

Hạ Nghị đi làm.

Bách Nguyệt cũng phải vào trong nhà bếp hỗ trợ.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận