Thập Niên 70 Gả Cho Người Chồng Thô Kệch Sau Cô Không Thể Giấu Nổi Thể Chất Sinh Đôi


" Bác sĩ Lỹ, hai người quá khách sáo rồi.

Huống chi, chính hai người học tập nghiêm túc mới có thể cứu người, cho nên công lao này nên thuộc về các ông mới phải.

"

Bác sĩ Lý và hộ sĩ Hoàng lắc đầu, cảm thấy Tần Mộc Lam quá khiêm tốn.

Giờ đây, những người xung quanh trong thôn cuối cùng cũng hiểu rõ sự việc từ đầu đến cuối.

Ánh mắt họ nhìn Tần Mộc Lam đã hoàn toàn thay đổi.

" Thì ra là Mộc Lam dạy nhóm bác sĩ phương pháp cứu Tiểu Vũ, không trách được.

"

" Đúng vậy, đúng vậy! Lúc trước Mộc Lam cứu Tiểu Vũ, tôi còn đứng bên cạnh.

Thật kỳ diệu, Tiểu Vũ lúc ấy không còn hơi thở, mà Mộc Lam lại cứu sống được cậu bé.

Không ngờ Mộc Lam lại nhanh chóng dạy lại phương pháp này cho mọi người, cô ấy thật hào phóng, dám chia sẻ những bí quyết lợi hại như vậy với người khác.

"

" Mộc Lam dạo này khác hẳn trước kia, rõ ràng là sau khi kết hôn thì hiểu chuyện hơn.


"

Tần Mộc Lam nghe những lời này mà không nhịn được mỉm cười, nhưng trong lòng thầm nghĩ chuyện này đâu có liên quan gì đến việc kết hôn chứ.

Nhưng những người khác lại cảm thấy câu nói đó rất có lý, nên đều gật đầu tán đồng.

Cuối cùng, Tần Mộc Lam nhận lấy cờ thưởng, đồng thời còn nhận được một bao lì xì nhét vào tay.

" Đồng chí Tần, đây là phần khen thưởng từ bệnh viện dành cho cô.

Mặc dù số tiền không nhiều, nhưng cũng đại diện cho tấm lòng của chúng tôi.

"

Tần Mộc Lam nhìn bao lì xì, vội vàng từ chối: " Bác sĩ Lý, chuyện này không thể được đâu.

"

Bác sĩ Lý không khỏi lên tiếng phân trần, trực tiếp đẩy bao lì xì vào tay Tần Mộc Lam, sau đó cùng hộ sĩ Hoàng chuẩn bị rời đi.

" Đồng chí Tần, bên bệnh viện còn nhiều việc, chúng tôi xin phép về trước.

" Nói xong, họ liền đi mất.


" Bác sĩ Lý…… "

Tần Mộc Lam định chạy theo, nhưng xung quanh có quá nhiều người trong thôn, khiến cô cảm thấy khó mà tiến bước.

Người trong thôn vốn đã thấy việc bệnh viện tặng một lá cờ thưởng đã là rất đặc biệt, không ngờ lại còn có bao lì xì, vì vậy họ vội vàng nói với Tần Mộc Lam:

" Mộc Lam, mau xem trong bao lì xì có bao nhiêu tiền! Đây là phần thưởng dành cho cô, cô phải nhận lấy đi.

Không thấy bác sĩ vội vã rời đi, đến nước cũng không kịp uống nữa! "

" Đúng vậy, đúng vậy! Mau xem trong đó có bao nhiêu tiền.

"

Mọi người đều tỏ ra rất tò mò.

Tạ Triết Lễ đứng ra nói: " Hôm nay cảm ơn mọi người đã dẫn đường cho bác sĩ Lý.

Nếu không vội, mọi người vào đây uống chút nước đã.

"

Lúc này, Diệp Thiết Trụ, đội trưởng đội sản xuất trong thôn, cũng đã đến.

Thấy mọi người tụ tập lại, ông ấy nhíu mày nói:

" Làm gì vậy? Hôm nay không làm công à? Không trách được sáng sớm không thấy ai cả, thì ra mọi người đều ở đây.

"

Nghe Diệp Thiết Trụ nói, người trong thôn mới nhớ ra còn phải đi làm, lập tức bắt đầu tản đi.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận