Thập Niên 70 Gia Đình Cực Phẩm

Nhưng mà phản ứng của nhà họ Giang khi nghe lại chỉ dửng dưng, đối với bọn họ mà nói được học hết trung học phổ thông rồi vào trong thị trấn làm một người công nhân thì đã là việc làm rạng rỡ tổ tông rồi.

Chỉ có Giang Trường Hải và Tô Uyển Ngọc là cực kỳ kích động: "Thầy Lưu, vậy nếu theo ý thầy nói thì có phải là sau này con gái chúng tôi có thể thi được đại học đúng không?"

Lúc đầu bọn họ chỉ nghĩ con gái có thể học được hết cấp 3 thôi là được rồi, chưa bao giờ nghĩ đến hiện tại lại còn có cơ hội được học đại học.

Lần này đến lượt Giang Miên Miên trợn tròn mắt: Gì chứ? Học đại học? Mình ư?

Lưu Văn khẽ đẩy gọng kính: "Đúng vậy. Hiện nay cả nước chúng ta cũng bắt đầu coi trọng giáo dục, chỉ cần các phụ huynh phối hợp đào tạo thật tốt cho trò Giang Miên Miên thì cô bé rất có khả năng thi lên đại học rồi làm một sinh viên."

Trong lòng Giang Miên Miên hét lớn: Không, tôi không muốn thi tốt nghiệp, không muốn thi đại học!

Hệ thống lén cười gian xảo: Không muốn cũng phải thi, chấp nhận số phận đi ký chủ!

Trong lòng Chiêu Đệ lại 'xùy' cười một tiếng, cảm thấy gia đình bác cả đang nghĩ ngợi hão huyền.

Mặc dù ở kiếp trước Tam Nha là học sinh tiểu học của một trường tiểu học công xã thường xuyên thi được hạng nhất, sau khi lên cấp hai thì thành tích cũng vẫn duy trì nằm trong top 3, nhưng mà sau khi lên cấp 3 cũng chỉ quanh quẩn ở mức trung bình khá, căn bản là sẽ không thi đậu được đại học.

Nhưng mà nghĩ đến Tam Nha được tuyển thẳng lên học lớp bốn, cô cũng có hơi không xác định được.

Còn những người khác trong nhà họ Giang lúc này mới hiểu được ý nghĩa của nối lại kỳ thi tuyển sinh đại học nên cũng trở nên kích động: "Nối lại thì tốt, nối lại được tốt lắm!"

Lần này, nhà họ Giang bọn họ không những chỉ có thể nuôi được một người trong thành phố mà khả năng cao còn có thể nuôi dưỡng ra được một sinh viên đại học nữa đấy!

Đôi vợ chồng phòng thứ ba lại càng khẩn thiết cùng mong đợi hỏi: "Thầy Lưu, thầy nhìn Chí Văn, Chí Võ có thể thi lên đại học được không?"

Lưu Văn nhìn hai cậu con trai vẫn luôn ở trong góc nỗ lực giảm thiểu đi cảm giác tồn tại, sau khi trầm ngâm trong phút chốc mới nói: "Tôi không phải là giáo viên chủ nhiệm của Chí Văn, Chí Võ nên không đưa ra kết luận. Nhưng mà với thành tích hiện tại của Chí Văn, Chí Võ, muốn thi đỗ đại học thì đều phải nỗ lực thêm nữa. Đúng rồi, đây chính là phiếu điểm của Chí Văn, Chí Võ."

Nhìn thấy thầy ấy lấy ra hai bài thi có một đường gạch chéo lớn, Chí Văn và Chí Võ sợ đến sắc mặt tái mét, lần này thì cậu bé thật sự chết chắc rồi!

Vợ chồng phòng thứ ba nhìn con số 39 điểm và 42 điểm chói lọi trên phiếu điểm thì sắc mặt lại càng khó coi đến cùng cực.

Hai đứa nhóc thối tha này, thành tích của hai môn học gộp chung lại cũng còn không cao được bằng với thành tích một môn học của một mình Tam Nha!

Sự so sánh này quả thực quá mức rõ rệt rồi, bọn họ cảm thấy mặt mũi cả đời này của mình đều sắp mắt sạch chỉ trong ngày hôm nay rồi.

Nếu như lúc này có được một kẽ đất thì bọn họ chắc chắn sẽ không chút do dự mà chui vào!

Trông thấy sắc mặt của hai người khó coi, Lưu Văn sợ bọn họ sẽ đánh lũ trẻ nên vội vàng an ủi: "Em Chí Văn và Chí Võ vẫn rất thông minh, sau này chỉ cần đặt tâm tư vào trong việc học hành thì vẫn có hy vọng thi đậu được đại học mà, anh chị làm phụ huynh thì cũng cần phải giám sát nhiều hơn."

Nhưng câu nói an ủi này hiển nhiên không có tác dụng gì, hai vợ chồng phòng thứ ba kéo ra một nụ cười còn khó coi hơn khóc: "Cảm, cảm ơn thầy ạ, chúng tôi nhất định sẽ đốc thúc chúng nhiều hơn."

Lưu Văn "Ừm"một tiếng, lại chuyển chủ để lên trên người Giang Miên Miên: "Trò Giang Miên Miên rất thông minh, gia đình nhất định phải bồi dưỡng thật tốt."

"Chắc chắn, chắc chắn rồi."Giang Trường Hải vẻ mặt trịnh trọng gật đầu.

"Nếu bài thi đã được đưa đến rồi vậy thì tôi cũng không làm phiền nữa, ngày kia hai người cũng không phải đến trường học để lấy bài thi nữa."Lưu Văn vừa nói vừa đứng dậy.

"Thầy Lưu, khoan hãy về đã ạ, lúc này cũng đã là giữa trưa rồi, ở lại ăn bữa cơm rồi hẵng trở về nhé."Giang Trường Hải lên tiếng giữ lại.

Trương Quế Hoa khó lắm mới vừa chân thành vừa nhiệt tình giữ khách: "Đúng vậy đúng vậy, thầy Lưu ngồi chơi đợi một chút, bây giờ chúng tôi đi nấu cơm liền đây."

"Thôi, cháu còn phải đi đưa bài thi cho những học sinh khác nữa."

Lưu Văn đã nói vậy rồi, nhà họ Giang cũng không tiện làm lỡ công việc của đối phương.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui