Thập Niên 70 Kết Hôn Với Sĩ Quan Chỉ Huy


Lữ Tố Hoan nghi ngờ, “Chỉnh ngôi thai?”

“Ừ.

” Tần Thư đáp, “Tôi bắt đầu đây.



Tần Thư đặt tay lên bụng Lữ Tố Hoan, từ từ di chuyển.

Cơn đau dữ dội ập đến, đồng tử Lữ Tố Hoan co lại, hai tay nắm chặt ga giường, “A!”

“A!”

Tiếng hét vang khắp phòng sinh.

Bên ngoài phòng sinh cũng nghe thấy tiếng hét của Lữ Tố Hoan.

Lưu Kế Xuân đang vội vã chạy đến hành lang nghe thấy tiếng con dâu hét lên.

Bà lập tức la lối om sòm, “Chẳng phải nói không thể đỡ đẻ sao? Tại sao lại đưa con dâu tôi vào phòng sinh?”

Lưu Kế Xuân chạy thẳng đến trước cửa phòng sinh, đập mạnh vào cửa, “Ai đang đỡ đẻ bên trong vậy?”

“Có phải muốn gây ra án mạng không!”

Chị Trần trong khu tập thể đi theo báo tin liền lên tiếng khuyên, “Bà đừng vội, là đồng chí Tần, đồng chí Tần đang ở bên trong, cô ấy trước đó…”

“Tần?” Lưu Kế Xuân lập tức quay lại, túm lấy chị Trần, “Là cô gái ở khu nhà chúng ta?”

Chị Trần bị phản ứng của Lưu Kế Xuân làm cho giật mình, vô thức gật đầu, “Phải.



Lưu Kế Xuân gào lên, “Tại sao lại cho cô ta vào? Cô ta có thù oán với nhà tôi, cô ta muốn hại chết con dâu tôi!”

Chị Trần ngớ người.

Lưu Kế Xuân vừa lo vừa giận, nắm tay thành nắm đấm, liên tục đập vào cửa phòng sinh, “Bùm! Bùm!”

“Ra đây!”

“Ra đây!”

“Mở cửa ra cho tôi!”

Trong phòng sinh, Tần Thư, Lữ Tố Hoan và y tá Triệu đều nghe thấy tiếng đập cửa.

Việc chỉnh ngôi thai đã đến giai đoạn quan trọng, Tần Thư không dám phân tâm.

Lữ Tố Hoan đau đớn nhắm chặt mắt, hai tay nắm chặt ga giường, gân tay nổi lên.

Y tá Triệu sầm mặt lại, “Để tôi ra ngoài xem.





Chị Trần thấy Lưu Kế Xuân như phát điên, trong lòng có chút hối hận vì đã không cùng các chị em trong khu nhà quay về trước.

Cô thấy nhiều người đang nhìn về phía này, liền nhanh chóng túm lấy tay Lưu Kế Xuân, khuyên nhủ, “Bà ơi, đồng chí Tần nói rằng bà nội cô ấy trước đây chuyên đỡ đẻ…”

Lưu Kế Xuân giật tay chị Trần ra, “Nói bậy! Bà Tần đã mất năm sáu năm rồi, hồi đó cô ta vẫn còn là con nhóc chưa lớn, sao có thể biết đỡ đẻ!”

Bà chỉ tay

vào chị Trần, “Là cô để cô ta vào phải không? Tôi nói cho cô biết, nếu con dâu tôi có mệnh hệ gì…”

Cửa phòng sinh bất ngờ mở ra.

Y tá Triệu quát lên, “Làm gì vậy! Làm gì vậy!”

“Không biết là có người đang sinh con bên trong sao?”

“Bên ngoài phòng sinh cần yên tĩnh, nếu còn ồn ào nữa, đừng trách tôi gọi người mời bà ra ngoài.



Lưu Kế Xuân sững sờ, “Ờ…” Bà nhìn y tá Triệu với đôi mắt mở to như con bò, nuốt nước bọt, dè dặt lên tiếng, “Bác sĩ, tôi muốn hỏi…”

Lời chưa dứt, y tá Triệu đã phẩy tay đóng sầm cửa phòng sinh, “Rầm!”

Lưu Kế Xuân sợ đến run người.

Chị Trần thấy Lưu Kế Xuân bị mất mặt, bĩu môi, không nói gì thêm, quay người đi sang hành lang đợi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui