Thập Niên 70 Kết Hôn Với Sĩ Quan Chỉ Huy


Lúc này, Tần Thư và Mục Dã đang rời khỏi sở cảnh sát.

Chu Đan Thanh, Phạm Bình Bình và mấy người khác đang cầm hộp cơm ra ngoài để đến nhà ăn.

Khi thấy bóng dáng của Tần Thư và Mục Dã, Chu Đan Thanh liền nhận ra Mục Dã, trong lòng kinh ngạc.

Trần Đại Vĩ thì cảm thấy Mục Dã trông rất quen, "Người đi cùng đồng chí Tần kia chẳng phải...!chẳng phải là đoàn trưởng sao?"

Quách Hoa Bình liền nói, "Đoàn trưởng Mục."

"Đúng, đúng!" Trần Đại Vĩ gật đầu liên tục, "Hôm trước ở ga tàu, hình như chính là anh ấy."

Lý Tùng nhìn theo hai người, "Vậy chẳng phải đồng chí Tần đang đi cùng anh ta sao? Có khi nào..."

Giọng của đội trưởng Lý vang lên, "Ừ, đoàn trưởng Mục chính là đối tượng kết hôn của đồng chí Tần."

Cả năm người quay đầu nhìn đội trưởng Lý, ánh mắt dồn cả vào anh.

Đội trưởng Lý nói, "Đừng nhìn tôi, tôi cũng chỉ biết trước các cậu vài phút thôi."

Cả năm người: "..."

...

Tần Thư quay sang nhìn Mục Dã, hỏi, "Chị Vương không phải nói anh có việc bận sao? Xong việc rồi à?"

"Xong rồi." Mục Dã cúi đầu nhìn Tần Thư, "Tôi đưa em đi ăn."


Tần Thư đáp, "Được."

Mục Dã nói, "Em đứng đây chờ tôi, tôi đi lấy xe đạp."

Tần Thư dừng bước, nhìn theo Mục Dã đi về chỗ để xe đạp, mở khóa rồi đạp xe đến chỗ cô.

Khi đến nơi, anh chống chân xuống đất, giữ xe thăng bằng.

Mục Dã nhìn Tần Thư, "Lên xe đi."

Tần Thư gật đầu, ngồi lên yên sau.

Từ phía trước, giọng Mục Dã vang lên, "Ngồi vững chưa?"

Tần Thư đáp, "Ngồi vững rồi, có thể đi được."

Mục Dã nhắc nhở, "Được, tôi đi đây, em ngồi chắc nhé."

"Ừ."

Chiếc xe đạp rời khỏi sở cảnh sát, hướng về quán ăn quốc doanh.

Gió nhẹ thổi qua, mang theo cảm giác mát lành.

Tần Thư hai tay bám vào yên xe, vừa đi vừa ngắm nhìn những tòa nhà xung quanh thời bấy giờ.

Mục Dã hỏi, "Lát nữa em muốn ăn gì? Nói trước để tôi đi gọi món, còn em tìm chỗ ngồi."


Tần Thư hiểu rằng giờ là giờ cao điểm, phải nhanh chóng chiếm chỗ trước.

Cô suy nghĩ một chút rồi đáp, "Tôi muốn ăn đậu phụ."

"Với thịt kho tàu."

"Chỉ vậy thôi, còn lại anh chọn món gì mình thích."

Nghe giọng điệu thẳng thắn của Tần Thư, khóe mắt Mục Dã thoáng nở nụ cười.

Anh rất thích tính cách sảng khoái này của cô.

"Được."

Khi đến quán ăn quốc doanh, Mục Dã

đi đỗ xe, còn Tần Thư thì vào trước để tìm chỗ ngồi.

Quán đã đông người, nhiều người còn đang xếp hàng.

Tần Thư nhanh chóng tìm được hai chỗ trống, liền đi đến ngồi xuống chiếm chỗ.

Cô vừa ngồi xuống thì Mục Dã bước vào quán, đi xếp hàng gọi món, đồng thời tìm kiếm bóng dáng Tần Thư.

Thấy Mục Dã đang tìm mình, Tần Thư liền giơ tay vẫy.

Mục Dã thấy vậy, nụ cười trên môi càng rõ hơn, anh cũng giơ tay vẫy lại, ra hiệu rằng mình đã nhìn thấy cô.

Không lâu sau, Mục Dã mang theo khay thức ăn đến, ngồi xuống đối diện với Tần Thư.

Ngoài món đậu phụ và thịt kho tàu, còn có món cải xào và canh viên thịt.

Khi Tần Thư vừa định cầm đũa lên ăn, Mục Dã bất ngờ lấy ra một vật từ túi áo, đưa cho cô, "Cái này em giữ đi."



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận