Con trai thứ ba Triệu Quy đã hơn hai tuổi còn chưa biết nói chuyện, bình thường ngay cả cha mẹ cũng không biết gọi, chỉ biết a, a, a, trái lại đã biết đi vài bước.
Chỉ như vậy nó còn bảo đảm không dám nữa ư?Lạc Khả Khả đau đầu, cô khoát tay một cái, "Khoai lang của các con đâu? Nướng xong rồi?""Đã nướng xong rồi, chờ mẹ đi ăn.
" Nhìn thấy chuyện này đã quai, Triệu Đại Oa thở phào nhẹ nhõm.
Em trai gì mà quá đáng ghét và phiền toái!Lạc Khả Khả khổ sở nhìn số lượng khoai lang, đau đầu nhấn huyệt thái dương, nghĩ đến tình cảnh hiện nay, cô lại muốn chết, lại nghĩ cuộc sống sau này phải trải qua thế nào nữa.
Trầm mặc chốc lát, dường như mấy đứa bé thấy tâm tình mẹ không tốt, cũng không dám lên tiếng nữa, đôi mắt đen láy trợn mắt nhìn cô, đứng chung một chỗ nhìn cô bằng ánh mắt vô tội.
Trong nháy mắt, cảnh tượng này khiến lòng cô mềm nhũn ra, mà thôi, đến đâu hay đến đó, qua một ngày tính một ngày đi.
Mang tâm sự nặng nề đứng lên, nhìn trong tủ chén còn cái gì tích trữ, lấy hũ đựng gạo ra, chuẩn bị mở ra nhìn một chút, bữa này sao có thể ăn mấy cái củ khoai lang, thế nào cũng phải nấu ít cháo ăn mới được.
Còn những thứ khác, muốn ăn ngon thì cũng đừng nghĩ!"A ~ "Lạc Khả Khả khẽ hô một tiếng, trước mắt đột nhiên chợt lóe.
Dù Lạc Khả Khả có bình tĩnh, lúc này cũng phải chửi thề một cái, đây không phải là siêu thị nhà cô sao?Cô lại trở về ư?Mang tâm trạng kích động, cô chạy điên cuồng trong siêu thị, vừa chạy vừa thoải mái cười to, cuối cùng cô vừa cười vừa thấp giọng khóc.
Cô phát hiện, cô không có về đến tương lai, hiện tại cô đang ở là siêu thị trong nhà, siêu thị rất to, ngoại trừ các quầy hàng bày la liệt các loại hàng hóa thì chỉ có một mình cô.
Siêu thị rộng hơn 8000 mét vuông im ắng, giống như bị ai đó dừng lại để xây dựng, tất cả sự việc đều ngừng hoạt động.
Mang tâm trạng thấp thỏm bất an, cô đi tới trước tủ lạnh lớn, phát hiện đồ uống trong tủ lạnh là nước đá, có thể lấy ra, thế là cô mở nắp uống mấy hớp.
Uống vào trong bụng có cảm giác, cô chạy thật nhanh tới khu thực phẩm chín, xé một cái chân gà chiên bỏ vào trong miệng cắn ngay.
Một cái cắn này khiến mắt cô đều đỏ, dùng sức bấm vào bắp đùi mình, đau đến mức cô không ngừng cắn răng, nhưng vừa khóc vừa cười vui vẻ.
Quá tốt, có cảm giác đau, cô có thể ăn trong không gian, với lại khi ăn trong bụng có cảm giác, chứng tỏ những thứ này không phải cô đang nằm mơ, cũng không phải ảo tưởng.
Phát hiện này cuối cùng cũng khiến tâm tình cô tốt hơn một chút, ngay khi cô lại muốn đi dạo chỗ khác thì một giọng nói trẻ con lại truyền tới.
"Mẹ, mẹ! " Trong mắt Triệu Đại Oa, Triệu Nhị Oa tràn đầy sự hiếu kỳ, mẹ đứng đó làm gì chứ?Tiếng của Lạc Khả Khả trong siêu thị thì thầm nói "Hỏng rồi ~", ngay khi cô không biết làm sao đi ra ngoài, bởi nếu như đi ra ngoài có khi nào sẽ hù dọa mấy đứa bé hay không?Ngay lúc cô đang sốt sắng, trước mắt lại chợt lóe, bởi vì lúc cô vào siêu thị cũng chuyển biến nhanh chóng, đột nhiên đi ra cũng không chuẩn bị tâm lý.
Cho nên động tác hơi lớn, ba đứa bé đáng thương bị dọa sợ.
Triệu Cẩm vỗ ngực một cái, có chút bất mãn nói, "Mẹ, thiếu chút nữa bị mẹ dọa chết mất.
""Hù dọa cái gì? Lá gan của con nhỏ như vậy sao?" Cũng không biết mới vừa xảy ra chuyện gì, là cả người cô vào siêu thị không gian hay là thế nào, không có chuẩn bị tâm lý nên cô mới bị hù chết có được không!"Mẹ, mẹ có thể đừng ngẩn người nữa được không, có thể ăn chưa ạ? Khoai này đã lạnh rồi.
" Triệu Vinh ôm bụng đáng thương nói.
Nghe ý của đứa con thứ hai Triệu Vinh là vừa rồi cô chẳng qua chỉ ngẩn người?Lạc Khả Khả suy nghĩ về ý nghĩa trong lời nói của nó, cảm thấy siêu thị không gian có chút hại người, nếu như để cho cô đột nhiên biến mất ở trước mặt mấy đứa bé, không chừng chúng bị hù chết.
Như vậy, vừa rồi người cô thật ra vẫn ở bên ngoài, như thế cô yên tâm một chút, còn những thứ khác, đợi có thời gian cô sẽ thử nghiệm từng cái một.
Đừng xảy ra như vừa rồi nữa, thật dọa người, người sẽ bị dọa chết.
.