Trở lại nội dung cốt truyện một chút, Dương Cảnh Phong đưa cho Lâm Diệc Y một túi giấy nhỏ, còn nói lời quan tâm gì đó nên đã làm Lưu Tình sinh ra ghen ghét sao?Nhưng ngày thường hai người họ gặp mặt sẽ lập tức ầm ĩ lên, gần như không có khả năng nói lời ngon ngọt.
Nhiều lắm chỉ là chào hỏi giữa các đồng chí với nhau.
Món đồ nhỏ ở trong túi, cách rất xa nên cô ta cũng không thấy rõ rốt cuộc là gì, nhưng cô ta có xu hướng nghĩ đó là khăn tay.
Cuốn sổ tay kia không phải trọng điểm, bởi vì cô ta thấy Lâm Diệc Y chỉ xem qua hai lần, lúc đi cũng cầm theo.
Nếu là thư tình, còn có thể trả lại à?Chậc chậc, căn bản không có khả năng là thư tình, Dương Cảnh Phong không có ý tứ kia, nếu có anh ta đã sớm làm lành với Lâm Diệc Y rồi.
Còn cần trả lại rắc rối như thế!? Cởi quần đánh rắm không phải chuyện thừa đấy sao?Túi giấy nhỏ kia đưa cho Lâm Diệc Y phỏng chừng là vật trả lại nguyên chủ, rốt cuộc cô cũng sắp kết hôn rồi.
Đúng, không sai, hẳn là như vậy.
Người duy nhất đứng giữa cô ta và Dương Cảnh Phong chỉ còn lại cô gái thanh niên trí thức xấu xí Lưu Tình nào đó, điều này chằng đáng bàn thêm.
Chỉ cần Vương Như Lan cô ta muốn, cô ta sẽ tìm mọi cách chiếm được.
Trở lại chỗ thanh niên trí thức.
Tắm rửa sạch sẽ xong đi ngủ, Lâm Diệc Y còn không biết cuộc trò chuyện buổi tối với Dương Cảnh Phong đã bị người khác nghe lén.
Lưu Tình và Vương Như Lan ở cùng một phòng mỗi người mang theo một suy nghĩ riêng, trằn trọc khó ngủ được.
Suy nghĩ giống nhau chính là, hai ngày nữa Lâm Diệc Y phiền toái này lấy chồng nên cũng sẽ rời đi.
Thời gian trôi thật nhanh, hai ba ngày chớp quá đã đi qua, tới buổi sáng ngày diễn ra hôn lễ, khi Lâm Diệc Y vẫn còn đang nằm trên giường ngủ ngon đã bị những người khác đánh thức.
“Lâm Diệc Y, rời giường mau, không phải hôm nay cô kết hôn sao? Đồng chí Triệu Thịnh đang ở cổng khu thanh niên trí thức chờ cô kìa.
”Lý Thúy vốn dĩ đã dậy từ rất sớm, mới rửa mặt xong, trời cũng chưa sáng, ngoài sân đã có người tới gõ cửa, mở cửa ra liền thấy Triệu Thịnh dắt chiếc xe đạp 28.
Hai ngày trước lúc anh cầu hôn ở khu thanh niên trí thức, cô ấy cũng đã gặp qua Triệu Thịnh, nói thật Lâm Diệc Y chọn người rất chuẩn.
Hiện tại mà nói người này có công việc chính thức ở huyện thành, lớn lên cũng ưa nhìn, còn có xe đạp.
Ngoại trừ có con đã lớn vài tuổi ra thì anh hoàn toàn là đối tượng chất lượng tốt đáng để tranh giành.
Cuộc sống sau khi kết hôn nên tìm kiểu người như thế này này mới là sáng suốt.
Nếu ai đó cho cô ấy lương thực hàng hoá, còn sáng sủa ưa nhìn, cô ấy cũng nguyện ý kết hôn cùng.
Biết Triệu Trịnh tới đón Lâm Diệc Y, cô ấy lập tức chủ động giúp đỡ gọi người.
“Hửm?”Lâm Diệc Y vẫn còn hơi buồn ngủ, chưa tỉnh táo hẳn.
Phải mất một lúc cô mới phản ứng lại.
Hôm nay cô kết hôn!Suýt chút nữa cô đã quên, kỳ thật cô không hề để bụng mấy chuyện này, với cô mà nói đây chỉ là chuyện thay đổi địa điểm sinh hoạt mà thôi.
.