Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Xuyên Tới Sau Đêm Tân Hôn


“Lúc chuyển nghề, cấp trên muốn anh làm công việc ghi chép nhưng anh đã từ chối, phía trên cũng suy xét lại, căn cứ vào tình hình của anh mà phân cho anh một công việc ở gần quê nhà.

Trước đây anh biết lái xe nên họ đã phân anh đến đội vận chuyển trong huyện thành làm việc.

Anh cũng đã nghe ngóng rồi, ban đầu sẽ chạy đường dài, chạy xong một chuyến đường dài như thế sẽ được nghỉ khoảng nửa tháng, ít thì cũng bảy tám ngày.

Thật ra chạy đường dài cũng tốt, phụ cấp nhiều, khoảng một năm sau thì mới có thể xin chạy chuyến ngắn.”
Nghe Cố Tranh nói chuyện, Bạch Đào lập tức nghĩ đến hệ thống, hệ thống đã có thông báo về việc Cố Tranh sẽ làm nghề lái xe.
Ở thời đại này, nghề lái xe cực kỳ được ưa thích.
Có một bài hát cũ cũng đã nói về tám nghề nghiệp được ưa thích, tám nghề nghiệp đó gồm:

Người lái xe, người bán hàng, người đưa thư, giáo viên, thợ cắt tóc, nhân viên trong rạp chiếu phim, đầu bếp và người trong đoàn văn công.
Người lái xe có tiền lương và phúc lợi tốt, đôi khi còn được hưởng chút lợi lộc, người có thể làm việc trong đội vận chuyển đều có mặt mũi, người người đều hâm mộ, vì vậy Cố Tranh có thể làm việc trong đội vận chuyển thì việc anh nuôi sống gia đình cũng không thành vấn đề, chỉ là suốt ngày đều phải lái xe ở bên ngoài, ăn uống gì đó đều ở trên xe nên rất mệt mỏi.
Bạch Đào ngẫm nghĩ rồi nói: “Ngày mai chúng ta quay về nhà mẹ em, ngày kia lại đến bệnh viện ở huyện thành cho bác sĩ kiểm tra lại.

Em không có ý gì khác nên anh đừng suy nghĩ nhiều! Chỉ đến bệnh viện hỏi xem có thuốc tẩy sẹo gì không, mặt của anh đẹp như vậy, đáng tiếc lắm!”
Cố Tranh rủ mí mắt, nói một chữ: “Được.” Anh chưa nói cho cô biết, bệnh viện quân khu ở tỉnh thành cũng đã bó tay với vết sẹo của anh rồi.
Bạch Đào mấp máy môi, cô muốn nói gì đó nhưng há hốc miệng một lúc mà vẫn không biết nên nói gì cho phải.
Trong thoáng chốc, hai người không lên tiếng nữa.
Nước đã nấu xong, theo lẽ thường thì Cố Tranh bưng qua cho cô.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ xong, Bạch Đào mới chậm rãi mở giao diện của hệ thống ra.

Trong này có mấy loại thuốc trị sẹo, cô xem một vòng cũng không biết nên chọn loại nào.
“Hệ thống, loại trị sẹo nào có hiệu quả tốt?”
“Ký chủ, thuốc trị sẹo trong thương thành của hệ thống là loại được bán trên thị trường, hiệu quả tương đối bình thường.

Ở chỗ này của tôi có một lọ thuốc trị sẹo cao cấp, hiệu quả tuyệt đối cao, không hề để lại dấu vết gì.” Hệ thống nói.
Trong nháy mắt tinh thần của Bạch Đào cũng tỉnh táo lại: “Thật sao? Vậy thì tốt quá rồi! Bao nhiêu tiền? Tôi xem thử mình có thể mua được không.” Cố Tranh có gương mặt xuất sắc như vậy, thật sự không nên có bất kỳ vết sẹo nào.
“Ký chủ, đây là hàng không bán, ký chủ phải nâng cấp từ LV1 lên LV2 mới có thể tặng cho ký chủ một lọ.”
“Ký chủ có thể mua sắm đồ vật trong thương thành của hệ thống, mỗi lần mua sắm như vậy sẽ được điểm tích lũy, chờ cho điểm tích lũy này lên đến 10000 thì có thể lập tức thăng cấp lên LV2, ký chủ cố lên!”
Bạch Đào nghe xong, cô chỉ cảm thấy việc thăng cấp này còn khó hơn vượt qua tận thế.
Phần thưởng lại không phong phú.
Chỉ là phần thưởng này vừa ý cô hơn cả phần thưởng phong phú.
Không cần tốn tiền cũng rất tốt.
Chỉ là 10000 điểm tích lũy thì quá nhiều rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận