Thấy con thỏ béo mập trong tay Chu Nhiên, ánh mắt mấy đứa nhỏ sáng rỡ.
“Cô nhỏ, cô bắt được con thỏ ở đâu vậy?” Chu Gia Thành cất tiếng hỏi đầu tiên.
Những đứa trẻ khác cũng nhìn cô với ánh mắt tò mò, chờ đợi câu trả lời.
Chu Nhiên cười nói, “Nhặt được đấy!”
Mấy đứa nhỏ: “…”
Thỏ mà cũng có thể nhặt được sao? Đây là vận may kiểu gì vậy?
Thấy đám nhỏ im lặng, ánh mắt đầy vẻ nghi ngờ, Chu Nhiên cảm thấy có chút oan ức.
Cô nói thật mà, tại sao không tin cô?
Chu Nhiên ho khẽ, giải thích, “Thật mà, lúc cô đi hái nấm, con thỏ này chạy quá nhanh, tự đâm vào cây ngất đi, nên cô nhặt về.
Cô lấy đá đập nó một cái, rồi mang về đây, trưa nay chúng ta sẽ ăn thịt thỏ.
”
Mặc dù câu chuyện nghe có phần huyền bí, nhưng mấy đứa nhỏ nghe nói có thịt để ăn thì vui mừng không để ý đến chuyện khác nữa.
“Tuyệt quá, lại được ăn thịt rồi!”
“Cô nhỏ giỏi thật, còn bắt được cả thỏ!”
“Cô nhỏ thật tuyệt, nếu không có cô nhỏ, chúng ta làm sao có thịt thỏ để ăn chứ!”
…
Chu Nhiên nghe những lời khen ngợi, khóe miệng khẽ nhếch lên.
“Cô nhỏ đi về nhà trước nhé, các cháu cứ làm việc đi!” Chu Nhiên nói với bọn trẻ.
“Vâng, cô nhỏ, cô về đi ạ.
”
Chu Nhiên vui vẻ xách con thỏ xuống núi.
Hôm nay không chỉ có thịt thỏ ngon mà còn có nấm tươi để ăn.
Trên đường xuống núi, cô gặp một cô gái trạc tuổi mình.
Thấy con thỏ trong tay Chu Nhiên, ánh mắt cô gái ấy sáng lên, liền gọi cô lại.
“Chu Nhiên, cậu bắt được con thỏ này ở đâu vậy?” cô gái hỏi.
Chu Nhiên nhìn cô gái trước mặt, trong ký ức của nguyên chủ, cô gái này rất quen thuộc.
Cô ấy tên là Tạ Tiểu Hoa, là “bạn thân” của nguyên chủ.
Dĩ nhiên, “bạn thân” này không phải bạn tốt thật sự.
Theo miêu tả trong tiểu thuyết, Tạ Tiểu Hoa kết bạn với Chu Nhiên chỉ để tiếp cận và lợi dụng cô.
Gia cảnh của Tạ Tiểu Hoa không tốt, nhà có mấy chị em gái, chỉ có một em trai.
Nhà họ Tạ trọng nam khinh nữ, cũng là con gái nhưng Chu Nhiên được nhà cưng chiều như bảo bối, còn Tạ Tiểu Hoa thì bị đối xử như cỏ rác.
Vì Chu Nhiên không có nhiều bạn ở đội sản xuất, Tạ Tiểu Hoa chủ động kết bạn với cô, và nguyên chủ rất trân trọng tình bạn này.
Bình thường, nguyên chủ có gì tốt đều chia sẻ với Tạ Tiểu Hoa.
Thức ăn trong nhà cũng chia cho Tạ Tiểu Hoa một phần.
Có thể nói, dù nguyên chủ hơi bướng bỉnh nhưng đối với bạn bè lại rất chân thành.
Nhưng Tạ Tiểu Hoa sau lưng lại không ít lần gây rắc rối cho nguyên chủ.
Tạ Tiểu Hoa thầm thích Tống Văn Huy, thấy nguyên chủ kết hôn với anh ta, cô ta thường nói xấu nguyên chủ trước mặt anh.
Biết chuyện Thẩm Tri An thích Từ Tĩnh Nha, cô ta còn thêm mắm dặm muối với Thẩm Tri An về việc nguyên chủ ức hiếp Từ Tĩnh Nha.
Cái kết bi thảm của nguyên chủ trong tiểu thuyết, công lớn của Tạ Tiểu Hoa không hề nhỏ.