Thập Niên 70 Mẹ Kế Nuôi Con Ở Hải Đảo


“Bồi thường cho cháu chứ sao!” Lâm Nhan vô cùng thẳng thắn nói, “Chị Ái Phân tính kế đi hôn sự của tôi không nói, còn hại cháu và thanh niên trí thức Tùy dây dưa không rõ, không cho cháu năm trăm đồng thì sẽ không xong đâu!”Lâm Ái Phân hét lên, “Cô ăn cướp đấy à!”Cùng đồng thanh với cô còn có hai vợ chồng Lâm Đại Điền.

Năm trăm đồng cơ đấy!Năm trăm đồng cũng không phải là số tiền nhỏ, phải biết rằng bên phía Triệu doanh trưởng gánh lễ cũng chỉ đưa cho ba trăm đồng.

Hai vợ chồng Lâm Nhị Điền nghe thấy vậy đều có chút bối rối.

Nhan Nhan nhà bọn họ có phải hơi quá rồi không?Lâm Nhan mới mặc kệ những người này nghĩ gì, “Không muốn cho thì thôi, dù sao thanh danh của cháu đã bị hủy, bà nội nếu bà muốn nhìn mặt mũi Lâm gia đi quét sàn nhà thì cứ việc làm gà trống sắt.


”Đánh rắn bảy tấc, bà Lâm quan tâm nhất cái gì vậy thì công kích ở đó, nhất định sẽ sử dụng tốt!“Nhan Nhan à, năm trăm đồng nhiều lắm, trong chốc lát cả nhà cũng không lấy ra được nha.

” Lâm Đại Điền nhìn về phía anh em nhà mình, “Vả lại không phải Ái Phân đã nói sao, sau này sẽ hỗ trợ sắp xếp cho hai vợ chồng Lâm Thủy vào huyện thành làm công nhân.

”Lâm Nhị Điền nghe vậy thần sắc buông lỏng, vừa định mở miệng đã bị con gái nhà mình trừng mắt một cái,”Bác cả nói thế không được rồi, nếu cháu và Triệu doanh trưởng kết hôn, vậy thì anh trai cháu chẳng phải có thể vào thành làm công nhân ầ?”Lâm Nhị Điền nhất thời tỉnh ngộ, phải đó, đây đâu không phải nhân tình Ái Phân cho bọn họ, tại sao phải cảm ơn đám nhà anh cả chứ.


Không chỉ có cháu gái Ái Phân này xấu xa, anh cả cũng một bụng nước xấu!Lâm Đại Điền nhất thời nói không nên lời.

“Cháu muốn năm trăm đồng, nếu cho thì cháu sẽ giấu chuyện này đến cả lúc chui vào quan tài nữa, bằng không bà nội bác cả, chị Ái Phân bất nhân đến lúc đó đừng trách cháu bất nghĩa.

”Bà Lâm chỉ cảm thấy ngực như bị bắp chặt, một lúc lâu sau mới phun ra một câu, “Cho mày!”“Nhưng mẹ, con nào có! ” Lâm Đại Điền đang định bán thảm thì bị mẹ già trừng mắt một cái, nhất thời phẫn nộ, “Bác cả phải gom góp tiền, ngày mai Triệu gia mới đưa lễ vật tới đây, chiều mai bác đưa cho cháu là được chứ gì?”Lâm Nhan vươn tay, “Trước tiên đặt cọc cho cháu một trăm đồng đã, còn lại bốn trăm buổi chiều mai cho cháu.

”Dáng vẻ hợp tình hợp lý này của cô khiến hai vợ chồng Lâm Đại Điền tức giận đến mức muốn xuất thế nhị phật thăng thiên, lúc trở về phòng một hồi lâu mới cầm mười tấm vé hơi cũ điểm cho Lâm Nhan.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận