Nhạc Quốc Hoa nhìn Hải Đường nói: “Chị, chúng ta cũng lấy được không ít đồ rồi, hay là bây giờ đi về đi?”Mặc dù đồ trong núi nhiều, nhưng ngoại trừ một số dược liệu thanh nhiệt như kim ngân hoa tím vừa được tìm thấy phía ngoài, đến bây giờ Hải Đường cũng không phát hiện dấu vết của củ tam thất.
“Đi thêm chút nữa xem xem.
” Ánh mắt cô nhìn xung quanh, chớp mắt nói tiếp: “Nếu như phía trước có nhiều nấm nữa, chúng ta có thể mang đi bán.
”Nhạc Quốc Hoa sửng sốt một chút, hôm nay bọn họ đúng là lấy được không ít nấm, hơn nữa bây giờ rất nhiều chuyện không được quản lý chặt chẽ, những loại nấm này bọn họ cũng có thể trực tiếp mang đi bán, cộng thêm những quả trứng gà ngày hôm qua nữa, hẳn có thể đổi được không ít tiền.
“Được.
” Cậu lại dấy lên ý chí chiến đấu: “Đi xem thêm một chút nữa.
”Ba người lại lên đường, đi được một đoạn đường, phát hiện ra một rừng trúc.
Nhưng còn chưa đi vào đã nghe được phía trước có âm thanh người gào thét, Hải Đường khẽ cau mày, ngẩng đầu lên một cái thì thấy mấy người phụ nữ có chồng đứng cách đó không xa, đang quay lại nhìn bọn họ, nói: “Hải Đường, mấy người đến nơi khác đi, nơi này đừng nên vào.
”“Tại sao?” Hải Đường cau mày hỏi, nhìn mấy người này có chút quen mắt, nhưng không nhớ ra họ tên là gì.
“Ở đâu có nhiều tại sao như vậy?” Biểu tình của người phụ nữ có chồng cầm đầu vặn vẹo, ánh mắt hung ác: “Chúng tôi tới nơi này trước, mấy người qua bên kia, bên kia cũng có rất nhiều thứ.
”Hải Đường nghe vậy liền nổi giận, núi này là núi của mọi người, bà tới trước thì không cho phép tôi đi vào, đây không phải là già mồm át lẽ phải ư, chẳng lẽ muốn độc chiếm luôn quả núi sao?Cô lạnh mặt nhìn mấy người kia, hai ba bước tiến lên trước: “Xin lỗi, tôi cũng muốn tìm đồ ở chỗ này.
”Cô vừa nói, vừa nhặt một cành trúc trên đất lên, gạt đống lá rụng sang một bên, còn phát hiện dưới đống lá có những đám nấm không biết tên, màu sắc lại rất đẹp mắt.
.