Lộ Châu có chút sốt ruột, chính sách còn phải một hai năm nữa mới có thể thay đổi, hiện tại vẫn phải cố gắng giành vai diễn trong vở kịch mới, một ngày không luyện múa, cơ hội sẽ ít đi một phần.
"Chị tư, anh rể tư đến rồi.
"
Cơ thể Lộ Châu khẽ run, vội quay đầu lại, nhìn thấy Hạ Kỳ Thâm phiên bản trẻ, tóc dày, đen và bóng, tóc mái che ngang đuôi lông mày, mặc áo khoác gió màu đen, trông dáng người cao lớn, đi lại tự nhiên toát lên vẻ phiêu dật.
Kiếp trước có lần đi xưởng phim giao hàng, còn từng bị mấy đạo diễn kéo không buông, bắt anh đi thử vai đóng phim.
"Hôm nay là cuối tuần, anh đến thăm em.
"
Hai người đã yêu nhau được một năm, Hạ Kỳ Thâm thường đến huyện vào cuối tuần để thăm cô, đã đi khắp huyện Hương Dương, cũng gần như không bỏ sót bộ phim mới nào.
Bạch Lộ Châu vẫy tay với em họ: "Em vào phòng mình đi.
"
Bạch Chí Thành lười nhác không đi, ngồi xuống ghế trước bàn trang điểm: "Không được, mặc dù hai người đã đính hôn nhưng chỉ cần chưa kết hôn thì không được ở riêng trong một phòng.
"
"Vừa rồi ai gọi anh rể tư vậy?" Lộ Châu liếc mắt, vỗ vỗ mép giường, để anh ngồi xuống.
Hạ Kỳ Thâm đưa tay lấy ví tiền từ túi áo khoác, rút một tờ một đồng đặt lên bàn trang điểm: "Em vào phòng mình đi.
"
Bạch Chí Thành đảo mắt, rõ ràng là động lòng nhưng lại muốn nhiều hơn, trước tiên là hừ một tiếng: "Em không bị tiền mua chuộc đâu.
"
"Thế thì em ở lại đi.
"
Không có mức giá tăng như dự đoán, Hạ Kỳ Thâm nói xong liền cầm tờ một đồng lên, vừa định nhét vào ví, Bạch Chí Thành vội vàng xông lên giật lấy: "Anh rể tư, anh đúng là keo kiệt.
"
Hạ Kỳ Thâm học theo Lộ Châu trợn mắt, cất ví tiền, lại mở cặp da, lấy ra một hộp sắt màu tím: "Sô cô la rượu, không phải loại ở Thượng Hải, anh rể mới về, mang từ nước ngoài về.
"
Hạ Kỳ Thâm có một anh trai, một chị gái, anh rể là thủy thủ, thường xuyên đi biển, mỗi lần đều mang về không ít đồ mới lạ, nhà họ Hạ đã có tủ lạnh máy giặt từ lâu.
Bạch Lộ Châu cạy nắp hộp mấy lần không mở ra được, đành đặt lên tủ đầu giường: "Hôm qua ba em cãi nhau với bà nội để bênh vực em.
"