Nghĩ đến tên nhóc mập mạp ở nhà càng ngày càng nghịch ngợm, Đường Hồng Mân giật giật khóe miệng, cô thầm nghĩ trước hết cứ từ từ đã, dù sao thì một người này cũng đã đủ để cô phải chịu đựng rồi.Chỉ làm hai mâm thì cũng sẽ không tốn kém gì nhiều, mới sáng sớm mẹ Đường cũng đã theo kế hoạch mà chuẩn bị đại khái rồi, hầu hết các loại rau đều được sản xuất trên đất nhà mình, cho dù trong nhà không có thì cũng có thể trao đổi được với người trong đội.
Nhưng mà thế nào thì trong mười năm qua, đây là lần đầu tiên có thêm người vào sống cùng nên mẹ Đường thật sự quyết tâm, bà làm thịt một con gà mái già không còn đẻ trứng nữa, hầm canh thịt và xào ít rau dưa, thế là xong hai mâm đồ ăn ngon hoàn chỉnh.Khi đã chuẩn bị hoàn thành công việc, chị hai của Đường Hồng Mân vội vàng chạy tới, vừa nhìn thấy em gái liền vội vàng chạy lên giúp đỡ, bận bịu xong liền kéo cô ấy vừa ăn cơm vừa nói chuyện trong bếp.Việc này của các cô cũng được cho là không phải lắm, vì ở thời đại này, cho dù không phải là quy tắc khuôn khổ gì, nhưng nói thế nào đi nữa, vào những lúc trọng đại phụ nữ không nên tiện ngồi chung như vậy.
Nhưng thật ra họ cũng không cần phải lo lắng xem mẹ chồng sẽ như thế nào, đều là anh em một nhà chăm sóc lẫn nhau, khi anh em ruột không thể giúp gì được cho đối phương, thì anh họ cũng sẽ sẵn sàng hỗ trợ."Lúc trước chị cả có nhờ người ta đưa quà cưới và nhắn lời lại, nói là lần này chị ấy không về được.
Chị đây này, vừa cãi nhau với mẹ chồng nên bây giờ mới đến muộn thế đấy.
Đúng rồi, vài ngày trước chồng chị đã lên thành phố, nhưng khi nào ăn tết thì sẽ quay về, sau đó sang năm lại đi tiếp, có lẽ cũng có thể là đi sớm hơn cũng nên…..
Thế còn? Em rể chị đâu rồi? Có định cùng đi ra ngoài luôn không?"Đường Hồng Mân: ...!………Cô luôn cảm thấy chẳng qua mình mới mang thai, vừa sinh em bé, ở cữ có một tháng, sao chớp mắt một cái thì thế giới này lại có thể trở nên khó hiểu như vậy cơ chứ?Là một người chị ruột, chị hai của Đường Hồng Mân đã quá hiểu em gái nhà mình, vừa nhìn chỉ thấy vẻ ngoài cẩn trọng, đầy bình tĩnh, nhưng thực chất đứa trẻ này lại cực kỳ vô tư, rất dễ tin người khác.
May mắn thay, tất cả những người gặp được đều khá tốt, nếu không, e rằng đã bị người ta đè đầu cưỡi cổ, ức hiếp.Nghĩ vậy, chị hai không màng đến chuyện ăn uống, mà chỉ nắm tay em gái mình, hết sức dịu dàng mà kể lại hết chuyện từ đầu đến cuối.Trước hết là vì cô ấy quá mệt mỏi trong lúc thu hoạch vụ mùa thu, mà xảy ra chuyện sinh non một bé gái trên đồng ruộng.
Đường Hồng Mân biết chuyện này, nhưng cô ấy chỉ biết những chuyện ban đầu, còn lại thì cô không biết mọi chuyện đã xảy ra sau đó."...!Mẹ chồng chị biết chị sinh con gái, bà giận đến mức không muốn phục dịch trong lúc ở cữ.
Sao chị có thể để bà ta được như ý cơ chứ? Nếu ở cữ không tốt thì người chịu thiệt cũng là chị! May mà lúc ấy em tư còn chưa phải đi học, chị nhờ nó đưa cơm cho chị, bảo chồng chị làm việc thay nó, công điểm kiếm được đều xem như của nhà mẹ đẻ! Mẹ chồng chị thấy vậy, sợ quá mà lăn trở về để phục dịch chị ở cữ và chăm sóc mẹ con chị hết mức tận tình.
"Nói đến đây, chị hai cô trợn trắng mắt, đầy vẻ khinh thường: "Chị thật sự không biết bà ấy làm ầm ĩ lên thế làm gì, con gái thì sao? Con gái thì liền không phải là cháu của nhà họ Giang à? Không chăm sóc tốt cho con gái chị, không phục dịch chị để chị hồi phục trở lại hoàn toàn mà bà ta còn muốn có cháu trai? Mong đợi từ trên trời rơi xuống hả? "Điều này nói hết sức có lý, đều cân nhắc cẩn thận những điểm mấu chốt, có vẻ đúng lý hợp tình, Đường Hồng Mân gật đầu tán thành, rồi hỏi: “Sau đó đã xảy ra chuyện gì nữa?”“Em nghĩ đang nghe truyện đấy hả?” Chị hai tức giận trừng mắt mà liếc nhìn cô một cái, rồi nói, “Dù sao thì bây giờ thời thế đã thay đổi, chị cũng không lo em sẽ đi kể chuyện này lung tung, chồng chị ấy, mấy năm trước lén mua bán lại đồ vật, hắn ta lên huyện gom phiếu hiếm, không phải tiêu tiền, mà lấy cơm và trứng gà ra đổi, rồi đem bán lại cho các nhóm xã viên, cũng không lấy tiền, nhưng là đổi lại lấy rất nhiều sản vật ở quê mình sản xuất.
Cùng chưa kể, được cái này thì mất cái kia, giá cả cũng chênh lệch nhiều đấy.
Còn không phải là lúc trước nghe nói chính sách đã thay đổi, chị liền bảo hắn đi ra ngoài làm nhà buôn.
Rốt cuộc chị cũng hiểu rõ, chỉ cần có bản lĩnh, cha mẹ đều sẽ hết mức cưng chiều em đấy! ".