Nhóm dịch: Thất Liên HoaThị Hoài Minh không nói chuyện, đứng bên cạnh bàn viết chữ.
Anh ra cửa đi về phòng bếp, Trân Trân đi theo sau lưng anh.
Đến phòng bếp, Thị Hoài Minh nói với Trân Trân: "Em muốn gạo và mì gì đó, còn có dầu muối tương dấm chua, có thể mua đều đã mua về cho em rồi, về phần những thứ rau dưa trái cây thịt heo thịt dê kia, nếu cần về sau cầm tiền và phiếu đến điểm thực phẩm phụ mua là được rồi.
Phía ngoài trường học có một của hàng thực phẩm phụ, mua cũng thuận tiện.
"Nhắc đến nấu cơm trong lòng Trân Trân đều có lực, gật đầu nói: "Được.
”Cô nhìn hai bên một chút: "Nhưng nấu như thế nào?"Đây là nguyên nhân Thị Hoài Minh dẫn cô đến phòng bếp.
Anh dẫn Trân Trân đến trước bếp lò, nói với Trân Trân: "Hiện tại trong thành phố cũng dùng lò than để nấu cơm, không cần lò đất.
Anh đã đặt chút củi và ngắn ở đáy lò, trước dùng những thứ này châm lửa.
" cầm diêm cọ một cây, châm lửa ở trong bếp lò.
Chờ lửa to một chút, anh dùng kìm sắt kẹp một cục than đặt vào trong bếp lò: "Dùng lửa ở phía dưới đốt cháy cục than này, chờ cục than này bùng cháy, ở trên mới chính là than hoa.
"Trân Trân ở bên cạnh nghe chăm chú nhìn cũng chăm chú.
Nhìn than đốt thành công, Thị Hoài Minh vừa lục tục tăng thêm than mới ở phía trên.
Thêm hết than buông kìm sắt đi lấy nước, lấy hơn phân nửa thùng nước vào nồi nhôm to đặt trên lò than.
Bếp lò này bắt đầu đốt rồi.
Thị Hoài Minh vừa khơi thoáng cửa lò vừa nói: "Lúc không cần, cửa lò cần có chút gió, để lửa nhỏ, nồi nước này đến sáng mai mới nóng, có thể trực tiếp dùng để rửa mặt, cũng không cần phải đun nước ấm rồi.
"Những thứ thổi lửa nấu cơm này Trân Trân am hiểu nhất.
Cô cảm giác mình đã học tốt, gật đầu với Thị Hoài Minh: "Em biết rồi.
"Thị Hoài Minh đi mở cửa sổ hé ra, nói tiếp: "Buổi tối nếu như đốt bếp lò, cửa sổ tốt nhất là phải giữ khe hở, bằng không ở dưới tình huống không thông gió, rất có thể trúng độc.
"Trân Trân kinh hãi: "Đốt cái này còn có thể trúng độc?"Thị Hoài Minh gật đầu: "Cho nên vẫn chú ý một chút là được.
"Trân Trân đều nhớ kỹ, nghĩ thầm cuộc sống trong thành phố cũng thật không dễ dàng.
Thị Hoài Minh dạy xong những việc này, rồi nói với Trân Trân: "Em muốn làm thì tiếp tục làm, không muốn làm thì phải đến căn tin mua cơm về ăn, hoặc là trực tiếp đến căn tin ăn.
Hiện tại tinh lực chủ yếu của em vẫn phải đặt ở trên học tập, không thể quá phân tâm.
"Trân Trân bày ra thái độ: "Em biết, sẽ không ảnh hưởng đến học tập.
"Thị Hoài Minh không có lời muốn nhắn nhủ khác, bảo Trân Trân: "Đi rửa mặt rồi ngủ sớm một chút.
"Trân Trân không trì hoãn, nắm chặt thời gian đi rửa mặt.
Nhưng rửa mặt xong trở lại phòng ngủ, cô không lập tức nằm ngủ.
Hôm nay cô và Lý Sảng ở chợ bách hóa mua gì đó, đều bị Thị Hoài Minh cầm về rồi, toàn bộ đặt ở trên mặt bàn của cô.
Trân Trân ngồi ở bên cạnh bàn cân nhắc những vật này.
Cô nhìn cái gì cũng đều mới lạ, vì vậy cầm mỗi thứ đồ lên nghiên cứu.
Trong gói giấy vàng nho nhỏ lấy ra một cái băng vệ sinh, nhìn kiểu băng vệ sinh nhớ tới lời Lý Sảng nói với cô, Trân Trân xấu hổ cất băng vệ sinh lại trong gói giấy vàng.
Xem hết thứ khác đều để vào trong ngăn kéo, trên bàn còn thừa lại một lọ kem dưỡng.
Trân Trân cầm lấy kem dưỡng, cẩn thận vặn mở nắp bình phía trên, sau đó đưa lên mũi ngửi.
Quả nhiên như Lý Sảng nói, thơm mát.
Ngửi thấy được mùi kia, tâm tình đều đi thay đổi thơm theo.
Trân Trân nhìn cao kem dưỡng trắng trắng trong bình, có chút không nỡ dùng.
Ngưng thần nhìn một hồi lâu, cô mới thở sâu, duỗi ngón tay lấy một chút nhỏ ra ở bên trong.
Cô nhìn gương, chấm chút kem dưỡng này lên trên mặt, từ từ thoa kem.
Bôi hết lên mặt trong lòng bàn tay cũng thơm mát, lòng bàn tay Trân Trân lại ôm mu bàn tay rồi xoa hai cánh tay.
Bởi vì lúc cô ở nông thôn, phần lớn thời gian đều đi ra quán chợ bán đồ, thời gian làm việc nhà nông không coi là nhiều, cho nên hai tay cô không thô ráp.
Hiện tại có mùi thơm, chính là thơm mềm.
Thoa xong kem dưỡng, tâm tình của Trân Trân rất tốt.
Cô vặn kem dưỡng, cũng để lại trong ngăn kéo cất kỹ.
Tắt đèn nằm xuống giường, nằm ở trên giường chậm rãi nháy mắt, nhớ lại chuyện kinh nghiệm ngày hôm nay, trong thoáng chốc còn có loại cảm giác mộng đẹp, thật sự là cực kỳ không chân thực.
Trân Trân ở trong cảm giác không chân thực ngủ thiếp đi.
Sau khi ngủ nằm mơ không có gì khác, tất cả đều là những thứ hôm nay mua ở chợ bách hóa.
Buổi sáng tỉnh lại, còn có bóng dáng bay tới thổi đi ở trong đầu.
Tỉnh ngủ mới ra khỏi giường, Trân Trân mặc quần áo tử tế mở cửa phòng, vừa vặn đụng phải Thị Hoài Minh đi ra ngoài.
.