Thập Niên 70 Ngọt Ngào


Tô Đào chủ động hô một tiếng: “Cô giáo Triệu.

”Triệu Mỹ Lan ngẩng đầu nhìn thoáng qua, ánh mắt có chút nghi hoặc: “Cô là?”Tô Đào nhiệt tình mà tự giới thiệu: “Tôi là vợ của Chu Mục Dã, tôi tên là Tô Đào.

”Triệu Mỹ Lan gật đầu, nghe nói Chu Mục Dã cưới môt người vợ ở huyện thành, đều nói cô vợ kia vừa đẹp vừa dịu dàng, đàn ông nhìn một cái là có thể bị cô áy câu hồn, hôm nay vừa thấy, lời này không phải là giả, Tô Đào có một đôi mắt đào hoa dài, da vừa trắng lại vừa mềm, cô ấy là một người phụ nữ đều muốn nhìn nhiều vài lần, miễn là đàn ông.


“Cô……”“A, tôi tới đưa em gái của Mục Dã Tiểu Hoa Tiểu Thảo đi học.

”Triệu Mỹ Lan ha hả cười rộ lên: “Đi học có gì cần đưa?”Cái này chị dâu còn phải phụ trách sao.

“Còn muốn cùng cô giáo Triệu tìm hiểu một chút tình huống của hai nha đầu này, bọn nha đầu lên sơ nhị, phương diện bài vở, tôi sợ bọn nó không theo kịp, muốn về nhà cho bọn nó học bổ túc thêm.


”Tâm tư Triệu Mỹ Lan lập tức lung lay, Tô Đào này là từ huyện thành tới, chất lượng dạy học trong thành chắc chắn so với nông thôn bọn họ tốt hơn rất nhiều, Tiểu Hoa Tiểu Thảo hai nha đầu này thành tích vốn dĩ đã cầm cờ đi trước, về sau có chị dâu phụ đạo, kia không phải tốt càng thêm tốt sao.

Nếu là hai nha đầu nhà cô ấy……Triệu Mỹ Lan là người nghĩ sao nói vậy: “Tô Đào a, tôi cũng có hai nha đầu, về sau tan học có thể đưa đến nhà các ngươi hay không, cùng Tiểu Hoa Tiểu Thảo cùng nhau học tập a?”Tô Đào thiếu chút nữa lộ ra vẻ vui mừng, chờ chính là những lời này của cô ấy, cô đều yêu cầu, tôi mới không biết xấu hổ cùng cô trao đổi đồng giá đó.

“Cô giáo Triệu lão sư…… Cô là giáo viên, tôi nào dám ở trước mặt cô múa rìu qua mắt thợ chứ?”Triệu Mỹ Lan sang sảng mà cười cười: “Haizz, trình độ của tôi chính là gà mờ, đây không phải là do đại đội không ai sao, chỉ có thể căng da đầu đảm nhận, nơi nào có thể so sánh được với người thành phố là cô a, Tú Cầm Tú Phương nhà ta đều là bé ngoan, tuyệt đối sẽ không làm cô thêm phiền toái, chúng nó cũng chỉ ngồi ở bên cạnh Tiểu Hoa Tiểu Thảo nghe một chút là được, cô xem có được không?”Đương nhiên là được rồi!“Nhưng…… Cô giáo Triệu cô cũng biết, nhà ta phòng nhỏ, trẻ con nhiều, sợ đều không có chỗ ngồi, mẹ chồng tôi mọi người đều biết, sợ là muốn nói cả ngày, cũng không thể kêu bọn nhỏ ngồi vào trong nhà sau, trời rất lạnh, khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận