Cứ thế, cô đã tiết kiệm được một khoản tiền mua nhà, quyết định từ bỏ công việc ở thành phố lớn để về Hải Thành – một thị trấn nhỏ bên bờ biển – mua nhà dưỡng già, mơ ước một cuộc sống an nhàn, thảnh thơi sau khi "về hưu".
Từ nhỏ, Lâm Tương đã không có gia đình nên tình yêu của cô dành trọn hết cho biển.
Cô luôn khao khát có một ngôi nhà rộng lớn của riêng mình, không cần phải chen chúc trong phòng tập thể của cô nhi viện nữa.
Ngôi nhà mà cô mua chỉ cách biển vài cây số, là nhà hướng biển.
Mỗi khi mở cửa sổ, cô có thể nhìn thấy bầu trời xanh thẳm cùng biển cả mênh mông.
Nhưng ai ngờ được, vừa mới trang trí xong ngôi nhà, còn chưa kịp dọn vào ở, cô đã đột ngột qua đời và xuyên không thành nữ phụ pháo hôi trong một cuốn tiểu thuyết niên đại.
Cô không đọc nhiều về cuốn tiểu thuyết đó, chỉ nghe bạn bè kể rằng trong đó có một nhân vật nữ phụ trùng tên trùng họ với cô, rất đáng thương.
Những tình tiết liên quan đến nhân vật này không nhiều, cô chỉ lướt qua vài dòng có liên quan đến nguyên thân mà thôi.
Cha ruột của nguyên thân, Lâm Quang Minh, vốn là người làm thuê cho nhà địa chủ.
Trong cuộc cải cách đất đai năm 1952, ông tích cực tham gia lật đổ địa chủ để lập nghiệp, tích cóp chút gia sản rồi lên thành phố tìm được một công việc, trở thành học viên học nghề tại nhà máy cán thép, sau đó kết hôn và sinh con.
Nhưng mẹ ruột của nguyên thân mất sớm khi cô mới hai tuổi.
Một năm sau, Lâm Quang Minh tái hôn với một người phụ nữ góa chồng, mang theo con gái riêng của bà ta về nhà.
Sau này, gia đình họ lại có thêm một cậu em trai.
Trong một gia đình tái hôn như vậy, nguyên thân không thể nào thực sự trở thành người một nhà với cha ruột, mẹ kế, chị kế và đứa em trai quý tử của họ.
Nguyên thân phải gánh vác mọi việc trong nhà, nhưng mẹ kế luôn dè chừng cô, bởi lẽ dù sao cô cũng không phải do bà ta sinh ra, nên tình cảm giữa họ không thể nào thân thiết được.
Kể từ khi mẹ kế quản lý chi tiêu, bất cứ thứ gì tốt đẹp đều bị bà ta giấu đi cho con gái ruột và con trai của mình.
Nguyên thân, một cô gái gầy yếu, đáng thương, sống trong cảnh thiếu thốn cả tình thương lẫn vật chất.