Thật sự là làm cho người ta phát sầu.
Cho dù giải thích thì cũng là càng tô càng đen, những tiểu binh kia cũng mặc kệ chuyện có thật hay không, bắt xong là xong.
Vì vậy hiện tại Thẩm Triều Triều chủ động đề nghị kết hôn ngược lại đã giải quyết được tình hình khẩn cấp.
Hai người kết hôn xong, những tin đồn truyền miệng thất thiệt kia còn có thể truyền tiếp thế nào nữa! Nhất là Thẩm Triều Triều xinh đẹp như vậy, càng có thể vạch trần tin đồn là giả dối.
Diệp Phương bây giờ đang chờ đợi Thẩm Triều Triều đáp lại: "Triều Triều, bây giờ con còn nguyện ý gả cho Cố Kỳ Việt không?"
Nghe Diệp Phương chân thành giải thích, Thẩm Triều Triều lúc này nghiêm túc gật đầu.
Mục đích lần này cô tới chính là gả cho Cố Kỳ Việt.
Chỉ là!
Thẩm Triều Triều gật đầu xong, cô lại nhìn Diệp Phương mỉm cười, không khỏi do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn mở miệng: "Chuyện kết hôn này không cần hỏi ý kiến của Cố Kỳ Việt sao ạ? Nhỡ đâu anh ấy thích ai khác! "
"Không cần lo lắng, dì dám cam đoan nó không có người trong lòng, về phần hỏi ý kiến! Chuyện này cứ để chúng ta lo, chỉ cần con đồng ý là mối hôn sự này đã thỏa đáng rồi.
"
Diệp Phương bây giờ nhìn Thẩm Triều Triều thật sự là càng nhìn càng thích, cô gái này rất biết thấu hiểu, không phải loại người ích kỷ.
Nếu đổi thành Lưu Tư Tư, không chừng sẽ vui vẻ biết bao, làm gì còn nhớ tới chuyện hỏi ý kiến của Cố Kỳ Việt, chỉ sợ bị từ chối thì gà bay trứng vỡ!
Tuy Diệp Phương lúc nào cũng ghét bỏ đứa con hay gây chuyện thị phi của mình, nhưng làm ba làm mẹ, bà đương nhiên vẫn hy vọng nửa kia của đứa nhỏ nhà mình là người tốt.
Vương Thải Hà ở một bên nghe rất vui vẻ, chẳng qua thấy Diệp Phương không nói đến trọng điểm, bà ấy không khỏi nhanh chóng nhắc tới: "Tiểu Việt còn đang ở đồn công an, vẫn nên mau chóng tổ chức hôn sự đi, cũng có thể sớm giải quyết phiền toái một chút.
"
Mẹ, việc này không gấp được, làm tiệc mời khách cái gì cũng dễ, nhưng bên phía Tiểu Việt lại không dễ giải quyết, con chuẩn bị nói chuyện với nó đây.
"
Khác với Vương Thải Hà sốt ruột, Diệp Phương vẫn giữ được bình tĩnh.
Tuy hai người họ đều rất hài lòng đối với chuyện kết hôn này, nhưng vẫn cần phải thuyết phục người trong cuộc là Cố Kỳ Việt.
!
Sau khi tiễn Thẩm Triều Triều đi rồi, Diệp Phương và Vương Thải Hà ngồi trên sô pha, trên gương mặt đã không còn là vẻ mặt ủ mày chau như lúc trước nữa, mà khóe miệng không tự giác giương lên.
Trong đó, nhất là nụ cười của Vương Thải Hà vô cùng xán lạn, bà không ngờ lại tùy tiện bắt được một người cháu dâu xinh đẹp!
Có trời mới biết từ sau khi Cố Kỳ Việt tốt nghiệp trung học, bà ấy đã bắt đầu đi dạo ở các nơi của thành phố Giang Lâm mỗi ngày, ngoài mặt là nói chuyện phiếm với các bà lão khác nhưng trên thực tế là đang nhìn xem ở đâu có cô gái xinh đẹp, định giới thiệu cho cháu trai.
Kết quả không biết là do vận may của Vương Thải Hà không tốt, hay là thành phố Giang Lâm không được.
Bà ấy không nhìn thấy một ai lọt vào mắt mình.