Sau cơn mưa xuân, mặt đất giống như được hồi sinh, cây liễu đâm chồi, cỏ dại từ đầu bờ sông này xanh mướt đến đầu bờ sông kia, đám cỏ nhỏ trên bờ ruộng cũng sinh trưởng rất tốt, khắp nơi đều là cảnh tượng xanh um tươi tốt.
Diêu Doanh Doanh cũng phấn chấn, bởi vì khi Tống Thu Hoài nhận trợ cấp tháng này đã mang chiếc váy hoa nhỏ màu vàng về nhà cho cô, chẳng qua gần đây cô bận cuốc đất, cũng chưa có thời gian mặc nó.
Diêu Doanh Doanh khom lưng, dùng sức vung cái cuốc, cuốc sạch cỏ dại bên cạnh cây ngô, vì quá dùng sức tới mức không cẩn thận cuốc luôn một cây ngô đi, nhưng mà người cuốc đất bên cạnh sờ sờ mũi, cũng không dám nói gì, không có anh ta, thì Diêu Doanh Doanh đã làm ra dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi giống như có thâm thù đại hận với cây ngô này, sợ chọc cô không vui, giây tiếp theo thứ anh ta cuốc chính là cái chân của mình.
Kỳ thực đôi mắt của Diêu Doanh Doanh đã bắn ra lửa, mong muốn mình cuốc không phải là cỏ dại, mà là bộ não của Tống Thu Hoài.
Tống Thu Hoài được phân cùng nhóm với Trần Thục Dao!
Mà đầu này mấy ngày trước giao mùa Trần Thục Dao bị bệnh vẫn chưa khỏi, vung cái cuốc yếu ớt không có chút sức lực, vốn là một người gầy yếu, bây giờ càng mảnh khảnh hơn, mặc áo sơ mi màu xanh nhạt, càng tôn lên hai gò má trắng ngần, đôi mắt phản chiếu như nước, cả người toát lên khí chất trí thức, có một kiểu hấp dẫn không tả được, có không ít người quay đầu lại nhìn cô ta, có người còn thương xót bảo cô ta đi về nghỉ ngơi.
Mà cho dù là ai nói như vậy, Trần Thục Dao chỉ cười dịu dàng mà từ chối, vẫn cuốc đất như cũ.
Nói chung Tống Thu Hoài ở đầu kia của bờ mẫu chỉ cúi đầu làm phần việc của mình, cũng chẳng nói năng gì, cũng chẳng đụng chạm tới ai, cũng chẳng liên quan gì tới anh.
Nhưng những người khác không nghĩ như vậy, đây không——
Tần Miểu Miểu chạy hồng hộc tới, một tay đỡ cái mũ, một tay chỉ Trần Thục Dao đang ở đầu kia của bờ mẫu, thở hổn hển nói: “Anh Thu Hoài, anh mau đi xem Trần Thục Dao chút đi, rõ ràng cô ấy bệnh vẫn chưa khỏi, nhưng vẫn kiên trì làm việc, cô ấy nghe lời anh nhất, anh mau đi khuyên cô ấy đi.
”
Nói tới phía sau âm thanh càng lúc càng nhỏ, giống như mới nhớ ra gì đó, kéo góc áo không thích hợp lắm, càng lúc càng mất tự nhiên.
Tần Miểu Miểu thầm nghĩ, lại quên mất anh Tống đã kết hôn rồi.
Bỗng nhiên xung quanh yên lặng trong chớp mắt, lại sắp khôi phục lại bình thường, mọi người giả vờ bận rộn với việc trong tay mình, nhưng vẫn dựng tai theo dõi động tĩnh của bên này, suy cho cùng thanh niên trí thức Tống và thanh niên trí thức Trần còn có Diêu Doanh Doanh chuyện mấu chốt kia mọi người đều đã nghe thấy từ lâu, lần này còn có thể tận mắt nhìn thấy, cũng không thể bỏ lỡ.
Thật ra cũng không có chuyện gì lớn, tin đồn không có gì khác hơn là trái tim của thanh niên trí thức Trần đã thầm hứa hẹn với thanh niên trí thức Tống, nhưng khi trở về nhà thăm người thân đã bị Diêu Doanh Doanh cắt đứt, lại ỷ vào người cha trưởng thôn ép buộc Tống Thu Hoài lấy mình.