Thập Niên 70 Nữ Phụ Độc Ác Quay Đầu Làm Bờ H


Khi Diêu Doanh Doanh truy hỏi đến lần thứ tám, thì mẹ Diêu không chịu được nữa chống nạnh la ầm lên: “Đã nói tám trăm lần là trong thư viết hôm nay trở về, mẹ đâu biết mấy giờ, kì thực nếu con sốt ruột thì cùng tiểu Hoàng ra cổng thôn ngồi chờ đi! Đừng tới làm phiền mẹ.


Bà ấy nói xong lại vội vội vàng vàng đi thắng mỡ, thấy Diêu Doanh Doanh thật sự muốn đi, bà vội kéo cô con gái sắp chạy lung tung, “Con ở lại nhóm lửa cho mẹ đi!”
Diêu Thanh Ba thích ăn nhất là sủi cảo nhân cải chua và cặn mỡ, mà cặn mỡ vừa mới lọc ra là ăn ngon nhất, phần không dùng được cũng có thể chế biến thành ba thứ đồ chiên xem như một món ăn, trong nhà Hướng Đông không còn ai, cũng sẽ đến ăn cùng, ít nhiều gì cũng phải làm thêm vài món mới được.

y da, nói ra Lý Hướng Đông cũng là người mệnh khổ, khi đó trong nước có chiến tranh, có một nữ quân nhân sắp sinh đi qua hướng Đông Giang, đã hạ sinh được một bé trai sau đó giao lại cho thôn dân rồi đi, để lại một tín vật nói nếu có thể sống sót thì quay lại đón anh ấy, chưa từng nghĩ đó chính là lần cuối cùng, cũng là lần gặp mặt duy nhất.


Lúc đó nuôi dưỡng người rất khó khăn, người quả phụ họ Lý mất con trai nhìn thấy đứa trẻ khóc đáng thương, liền ôm về nhà, nuôi dưỡng được mười năm.

May là Lý Hướng Đông khỏe mạnh, lại dễ nuôi, thêm nữa vì danh tính chói mắt, cũng chưa bao giờ có ai làm khó anh ấy.

Nhưng mà số mạng của đứa trẻ này không tốt, vào năm anh ấy mười tuổi người quả phụ họ Lý mắc bệnh hiểm nghèo, chưa tới hai ngày thì đã qua đời, Lý Hướng Đông này hoàn toàn trở thành một đứa trẻ mồ côi.

Trước khi chết thím Lý và mẹ Diêu là chị em tốt, bà ấy đã giao phó đứa trẻ này cho mẹ Diêu, mẹ Diêu đã nuôi nấng anh ấy cùng với con mình trưởng thành.

Khi còn bé, có một thầy bói mù ở đầu thôn từng nói Lý Hướng Đông có số làm sĩ quan cấp cao, quả thật có sự khác biệt lớn.


Lý Hướng Đông có dáng người cao lớn khỏe khoắn, lông mày kiếm bay cao, khi anh ấy hơi nhướng mày lên trông giống như chú chim đang vỗ cánh, con ngươi trong mắt đen láy, vầng trán đầy đặn, chiếc cằm sắc nhọn, nước da màu lúa mì vì anh ấy quanh năm bôn ba ở bên ngoài, trước đây khi vẫn còn nhỏ lúc anh ấy đi bơi vào mùa hè luôn có những cô gái ở thôn khác đến nhìn trộm anh ấy, nói dáng người anh ấy cường tráng.

Có ai đó nói đùa với anh ấy, anh ấy sẽ lại nhướng mày cười mỉm, có một chút mùi lưu manh.

Sau này nhóm người kia đi làm cách mạng, Lý Hướng Đông không biết tại sao mình không thể tham gia, lấy tín vật liên hệ với người phía trên, phủi mông rời đi, đi nhập ngũ, mọi người đều nói người có tính cách ồn ào như anh ấy chưa biết chừng lúc nào đó sẽ chạy về thôi.

Năm đó anh mới mười lăm tuổi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận