Trên đường trở về Diêu Doanh Doanh có chút quạu quọ, bởi vì Tống Thu Hoài không chỉ không xin lỗi mà còn không để ý đến cô, cô nói gì anh cũng giả điếc không nghe thấy! Diêu Doanh Doanh thầm lập lời thề trong lòng, sau này phải làm một người câm điếc, cũng không nói câu nào với Tống Thu Hoài nữa.
Nhưng rất nhanh đã đến buổi tối.
Tối hôm nay không có trăng, bên ngoài là một mảng tối đen, trong phòng đã tắt đèn từ rất sớm, chỉ có chiếc đèn bàn nhỏ trên bàn phát ra thứ ánh sáng vàng nhạt yếu ớt, chiếu rọi lên hai người ở trên giường.
Tống Thu Hoài nửa quỳ ở trên giường, hai bắp đùi rắn chắc đẩy về phía trước từng chút từng chút một, Diêu Doanh Doanh nằm trên giường, hai bắp đùi dang rộng.
Cô đã bắn một lần rồi, trên mặt Diêu Doanh Doanh không phải là mồ hôi mà chính là nước mắt, đỏ tươi, hơi nhíu mày, cắn vào vành môi đầy đặn, cô không dám hét quá lớn, nhìn Tống Thu Hoài vừa sợ sệt vừa ghét bỏ.
Tống Thu Hoài thẳng lưng hết cỡ, da thịt trắng xanh, khuôn mặt không có chút biểu cảm nào, môi mỏng hơi mím lại, không hề có chút độ ấm nào.
Một tay tách hai chân của Diêu Doanh Doanh rộng ra hơn, đẩy về phía trước một chút, dùng quy đầu chà sát lên vùng nhạy cảm trong huyệt thịt.
Tay còn lại hung hăng vỗ “bạch” lên hai quả đồi căng tròn đang liên tục run rẩy, bầu vú trắng mịn như tuyết càng run lên dữ dội hơn.
“Bầu vú dâm đãng đừng có run rẩy nữa, có nghe thấy không.
” Tống Thu Hoài rũ mắt lạnh giọng cảnh báo.
Nói như vậy, anh giống như trừng phạt dùng ngón tay thon dài nắm lấy đầu ti sưng đỏ, đầu vú của Diêu Doanh Doanh vốn đã lộ rõ, hôm nay lại bị anh giày vò lớn hơn nữa, giống như quả anh đào chín mộng, vừa sưng đỏ vừa ướt át, cô liên tục run rẩy vì sợ hãi.
Tống Thu Hoài cũng không có chút thương xót nào, chỉ vuốt ve thôi cũng không đủ, lại theo tần suất ra vào ở bên dưới mà kéo dài đầu ti dâm đãng ra.
Diêu Doanh Doanh bật ra tiếng rên rỉ dâm dục, hai tay cô khoát hờ lên hai cánh tay của Tống Thu Hoài, chạm đến phần gân xanh nhô lên, thật ra cô muốn che trước bầu vú của mình, nhưng không dám.
Cô chỉ dám lắc lư bầu vú to của mình để lấy lòng anh, liếm vành môi hồng hào sáng bóng của mình, quả thực cô bị giày vò tới không chịu nổi, cô liền nói chuyện lấy lòng anh, “Ưm ưm… ưm… cầu xin ông xã, đừng… đừng giận nữa, sau này em sẽ bao bọc bầu vú dâm đãng kỹ càng… ô ô ô”
Cơ đùi của Tống Thu Hoài hơi cơ giật, cúi người xuống, nâng chân của Diêu Doanh Doanh để lên vai mình, không cho cô vợ nhỏ của mình có chút cơ hội được thở dốc, bỗng nhiên anh dùng côn thịt điên cuồng tấn công nơi mềm mại của Diêu Doanh Doanh, hai quả bóng đập vào nơi mềm mại ướt át phát ra những tiếng “bạch bạch” giòn tan, mỗi lần đều phải nghiền điểm nhạy cảm ở nơi sâu nhất.
Những đợt va chạm quá nặng nề, Diêu Doanh Doanh sợ sệt, cấp bách muốn ôm lấy người của Tống Thu Hoài, muốn đụng chạm, nhưng Tống Thu Hoài khước từ.
“Ư… a… a, ông xã… căng quá, cầu xin anh… cầu xin… chờ một lát rồi đâm tiếp…ông xã ôm… sờ Doanh Doanh chút đi…”
Thấy Diêu Doanh Doanh lại bật khóc, Tống Thu Hoài đã đại phát từ bi, cho Diêu Doanh Doanh một cánh tay.
Diêu Doanh Doanh ôm lấy bàn tay với những khớp xương rõ nét của Tống Thu Hoài nịnh nọt, đưa bầu vú cạ cạ, vươn dài đầu lưỡi dâm đãng của mình, liếm nhẹ lên những ngón tay trắng ngần của anh, lắc lư cái mông căng tròn của mình, nơi mềm mại hồng hào diễm lệ chủ động nghênh đón người anh em của anh.
Lúc này Tống Thu Hoài mới hài lòng, cúi người hôn lên đầu ti dâm dục từng bị anh trừng phạt