Cái mông bị anh nắm, đột ngột ngồi xuống đến tận cùng, vừa mạnh vừa sâu, Diêu Doanh Doanh nức nở muốn rút ra một đoạn, nhưng nơi mềm mại của cô tham ăn nhất định không nhả ra chút nào, còn cố tình chà xát nơi nhạy cảm quanh quy đầu, từng đợt dâm dịch theo đó trào ra, co rút, cặp mông căng tròn run rẩy tới co giật.
Hai bầu vú trắng mịn của Diêu Doanh Doanh càng rung lắc dữ dội hơn, bàn tay nhỏ nhắn của cô siết chặt ga trải giường, đôi mắt lấp lánh mơ màng nhìn Tống Thu Hoài, vành mắt đỏ au còn động nước mắt, hàm răng cắn vào vành môi căng mộng, đầu lưỡi nghịch ngợm khẽ lè ra rút vào, dụ dỗ người khác đến mút nó.
Thấy Tống Thu Hoài vẫn không đến hôn mình, Diêu Doanh Doanh chậm rãi nâng cặp mông tròn đầy bị va chạm tới đỏ bừng của mình, lại ngồi nhẹ xuống, nức nở: “Ưm… ưm… ông xã… ông xã hôn em đi… muốn hôn…”
Tống Thu Hoài bị tê dại mà mút lấy, vách thịt câu hồn bên trong huyệt động vừa mềm vừa nhão lôi kéo quy đầu của anh, bao bọc lấy anh đến tê dại, mút vào, phục vụ rất đúng cách, theo những cú va chạm sướng đến cực hạn thì da gà gần như nổi lên hết.
Hít sâu một hơi.
Tống Thu Hoài kéo Diêu Doanh Doanh vào trong lòng cầu khẩn muốn hôn cô, hai ngọn đồi phì nhiêu thình lình dán vào lồng ngực rắn chắc của anh, “phạch” một tiếng, đầu lưỡi to lao đến, đầu lưỡi nhỏ nhắn hồng hào nghênh đón nịnh nọt, dụ dỗ mời vào trong cái miệng nhỏ của mình, quấn quanh nó, đầu lưỡi lớn nhanh chóng chiếm lấy thế chủ động, mút lấy, bú lấy, muốn chiếm lấy hết nước bọt ngọt ngào, càng thăm dò càng thêm sâu, tựa như muốn vươn đến cổ họng, Diêu Doanh Doanh nức nở trong sợ hãi, “Đừng mà… đừng ăn em…”
Tống Thu Hoài thu đầu lưỡi của mình lại, rút người anh em của mình ra, vỗ vỗ vào cái mông căng tròn dập dờn của cô, dán vào bên tai Diêu Doanh Doanh lạnh giọng nói: “Nằm sấp xuống.
”
Diêu Doanh Doanh nũng nịu rên rỉ, ngã về phía sau: “Đừng… đừng vào từ phía sau mà… làm vậy sâu lắm… nhức lắm… ô ô.
”
Ánh mắt của Tống Thu Hoài tối lại, cười nhẹ một tiếng, “Được.
”
Cảm nhận được thanh niên Tống nổi giận rồi, Diêu Doanh Doanh vội vàng rút nơi mềm mại bị giày vo vừa đỏ vừa ướt át, liếm mút những khớp ngón tay trắng ngần của Tống Thu Hoài để lấy lòng anh, trong mơ hồ nói: “Có thể… có thể vào từ phía sau… cầu xin ông xã thương xót em…”
Nhưng đã muộn rồi.
Tống Thu Hoài khẽ đưa tay ra, đè hai bắp đùi của Diêu Doanh Doanh xuống hai quả đồi căng tròn của cô, lạnh lùng nói: “Ôm lấy.
”
Diêu Doanh Doanh dù sợ những không dám trốn tránh, chỉ đành ngoan ngoãn ôm lấy.
Tống Thu Hoài đứng trên sàn nhà, kéo lấy Diêu Doanh Doanh người đang ôm hai bắp đùi để lộ ra vùng nhạy cảm đến mép giường, cúi người xuống, hung hăng dạy dỗ nơi nhạy cảm không nghe lời của cô.
“Ách”, dâm thủy bắn ra, hai quả bóng vỗ mạnh vào nơi ướt át hồng hào hướng ra ngoài, xuyên mạnh vào trong, ngay cả hai quả trứng cũng muốn chui vào, hết đợt này đến đợt khác gần như để lại dư ảnh, đưa đẩy với cái huyệt nhạy cảm.
“A a… ô… đừng sâu như vậy mà… ô ô ô… sắp tiểu… đừng ô ô ô.
” Dâm thủy bắn ra tứ tung, Diêu Doanh Doanh sụp đổ bật khóc thút thít.