Diêu Doanh Doanh liếm nhẹ một cái, liền xoay người không để ý đến nữa, chậm rãi di chuyển về phía trong, cuộn mình trong góc giường, ôm lấy gối nằm của mình, gục đầu xuống, chôn đầu mình vào trong gối, cô muốn giấu mình đi.
Tống Thu Hoài thấy vẫn không có tác dụng, liền bật đèn bàn, tắt cái đèn lớn, cởi quần áo xong, anh vén chăn lên, “Doanh Doanh, lại đây.
”
Tiếp xúc cơ thể sẽ làm cho Diêu Doanh Doanh dễ chịu hơn.
Diêu Doanh Doanh lại từ từ dịch người qua, bóng tối, sự ấm áp ở trong chăn, có thể ngăn cách tất cả mọi thứ tổn hại Diêu Doanh Doanh ở bên ngoài.
Diêu Doanh Doanh cởi sạch quần áo, chui vào trong, chậm rãi dán lên người Tống Thu Hoài, ở khoảng cách gần như thế này, cuối cùng cũng tạo cho cô cảm giác an toàn, cô thì thầm, “Ngực, ngực căng, muốn xoa.
”
Tống Thu Hoài phủ bàn tay của mình lên, xoa bóp nhè nhẹ theo chiều kim đồng hồ một lúc, bầu vú của cô lúc này càng căng tròn hơn, phần thịt trắng mịn tràn đầy lột qua những kẻ tay của anh, anh chậm rãi bấu mấy cái, gom lại, đè nén, cẩn thận lắc một cái, dùng bụng ngón tay nhấn nhấn đầu ti ửng hồng, còn đang căng cứng, mùi thịt thơm ngọt tràn ngập cả ổ chăn.
“Xuống đi, muốn mút.
”
Tống Thu Hoài nghe lời mà chui xuống, bên trong cái chăn tối đen không có một tia sáng nào lọt vào, Tống Thu Hoài dùng mặt cọ sát nhè nhẹ, sống mũi cao vút trêu đùa với bầu vú cực đại của cô, mùi da thịt kích thích tràn ngập gần như khiến cho người ta mê đắm, lớn quá, Tống Thu Hoài muốn đưa tay cố định lại một chút, giọng nói nũng nịu bất mãn từ phía trên truyền xuống, “Đã nói rồi! Muốn đầu lưỡi!”
Thế là anh vươn đầu lưỡi to của mình ra liếm nhẹ, nhưng mà động tác lại chậm, vẫn chưa dán lên, Diêu Doanh Doanh bắt đầu khóc, “Hu hu hu hu, tại sao anh không mút, anh mau há miệng mút đi, muốn đầu lưỡi của anh!”
Cách một lớp chăn cô ôm chặt đầu của Tống Thu Hoài, động đậy lung tung, Tống Thu Hoài không hề vùng vẫy chút nào, để mặc cho Diêu Doanh Doanh cử động, khuôn mặt lạnh lùng cấm dục kia bị chôn vào trong hai quả đồi cực đại, thịt vú nhộn nhạo, mùi vị chán ngán khiến anh khó mà hít thở được, trái tim đập dữ dội, anh nghe lời đưa đầu lưỡi ra liếm láp bầu vú, há miệng bắt đầu từ bầu vú, tiếp đó đến đầu ti căng cứng dựng thẳng, quầng vú đỏ tươi, bầu vú căng tròn, liếm láp, run rẩy, mút mát, nước bọt dính ướt hết tầng này đến tầng khác, không hề cảm thấy mệt mỏi, cho đến khi Diêu Doanh Doanh hài lòng.
“Ưm… ô… dễ chịu quá, ngậm một chút…”
“Cắn nhẹ một chút… đầu ti ngứa quá… sát vào một chút…”
Được phép lên phía trên, Tống Thu Hoài hôn nhẹ vào đầu ti một chút.
Sắc da trắng bạch của Tống Thu Hoài bị kìm nén tới ửng đỏ, đôi môi mỏng của anh vốn dĩ rất nhạt nay lại đỏ rực đến dọa người, sống mũi anh cao vút, mặt mũi như tranh vẽ, rũ mắt nhìn Diêu Doanh Doanh, đã không còn sự lạnh lẽo của trước đó, có thêm nhiều sự phong tình mà không diễn tả được.
Diêu Doanh Doanh giống như bị mê hoặc, dâng môi lưỡi của mình lên, Tống Thu Hoài khẽ ngậm lấy, dụ dỗ cái lưỡi nhỏ vào trong miệng mình, chiếc lưỡi to mềm mại nóng bỏng mút lấy đầu lưỡi nhỏ nhạy cảm, cuốn lấy, dịu dàng chiếm hết nước bọt…
Sau cùng, Diêu Doanh Doanh vẫn lo lắng, Tống Thu Hoài ôm lấy người của Diêu Doanh Doanh, hai ngọn đồi căng tròn đè xuống lồng ngực tráng kiện của anh, ộp ẹp tràn ra, một cánh tay của anh xoa nhẹ bờ mông tròn trịa của cô, dùng những ngón tay trên cánh tay còn lại khẽ vuốt ve da đầu cô, cuối cùng lúc này cô mới chìm vào giấc ngủ.