Ở trong nhà.
“Ngoan, có thể “nuốt” hết, chỉ còn một đoạn nhỏ, xuống chút nữa.”
Tống Thu Hoài nhìn chằm chằm chỗ hai người “hợp nhất”, còn cách một đoạn, Diêu Doanh Doanh nói gì cũng không chịu ngồi xuống.
Vẫn không được, Diêu Doanh Doanh chỉ muốn lùi ra sau.
“Đừng đừng đi vào có được không? em sợ…”
Mặt của Diêu Doanh Doanh đỏ bừng, hàng mi dày ướt đẫm nước mắt, cô run rẩy, đôi môi sưng đỏ cắn chặt đầu ngón tay, giống như như vậy có thể mang đến một chút cảm giác an toàn.
Nhìn thấy cô đáng thương, Tống Thư Hoài nâng đùi cô lên, cặp mông đầy đặn lộ ra từ giữa khoảng trống, mông cô càng to hơn khi không mặc quần áo.
Diêu Doanh Doanh run rẩy nhổm người lên, côn thịt màu hồng từ từ hiện ra, cho đến khi ra hết, Diêu Doanh Doanh vẫn ngậm ngón tay, trong miệng phát ra vài tiếng rên nhẹ: “Ưm…A…”
“Ngồi lên đi, để anh liếm cho em, xem xem tại sao lại không “nuốt” hết được.”
Tống Thu Hoài nói một cách từ tốn nhưng giọng điệu khiến người khác không thể từ chối, lại còn mang vẻ kiêu ngạo.
Cảm thấy anh hơi tức giận, Diêu Doanh Doanh không dám chần chừ.
Tống Thu Hoài nắm lấy chân cô ra nhưng không liếm liền mà nhìn chằm chằm, anh thở đều, vỗ nhẹ vào cô bé, một chất lỏng nhớp nháp chảy xuống.
Diêu Doanh Doanh hơi mập nhưng chỗ cần thịt sẽ có thịt, ngực căng tròn quá khổ, mông và bắp đùi đều đầy đặn, thậm chí là phần thịt ở cô bé cũng nhiều, phía bên trên còn có một lớp lông màu đen.
Quả là một động dâm.
Tống Thu Hoài hít sâu một hơi, sống mũi cao thẳng đụng vào, Diêu Doanh Doanh không nhịn được mà run rẩy.
Có mùi tanh, nhưng cũng ngọt và thơm đến mê người, Tống Thu Hoài cảm giác mình sắp say.
Anh há to miệng mút thật mạnh, đầu lưỡi thô to đâm vào bên trong, bên trong vừa nóng vừa ẩm, có những chỗ nhô lên mềm mại, chính những chỗ nhô ra này khiến anh mỗi lần làm cô đều cảm thấy sướng muốn chết đi được.
Diêu Doanh Doanh một tay cầm lấy tay Tống Thu Hoài, mười ngón tay nắm chặt, tay kia cầm lấy núm vú bị mút đến xưng to của mình, cơ thể run rẩy kịch liệt, bất lực rên rỉ.
Tống Thu Hoài lại mút thêm một ngụm lớn, nhìn thấy cô bé ẩm ướt bị làm đến bỏ bừng, dâm thủy cứ chảy ra càng lúc càng nhiều.
Anh xoay người và đè Diêu Doanh Doanh xuống.
Hơi thở nặng nề ấm nóng phả sát vào tai Diêu Doanh Doanh, anh ngậm lấy vành tai của cô, chậm rãi nói: “Đồ dâm đãng! Anh chơi chết em!”
Diêu Doanh Doanh sợ hãi nhưng không có nơi nào để trốn, cô chỉ có thể ôm chặt Tống Thu Hoài, cắn môi bất lực.
Cô đành phải cảm nhận cảm giác bị dương vật thô to đang từng chút một đi vào bên trong mình, càng ngày càng sâu, dâm thủy chảy ra khiến phần lông dính dính lại, cứ vậy cho đến khi cây côn thịt gần như vào được hết, chỉ còn lại một chút.
Diêu Doanh Doanh bất lực run rẩy cầu xin:
“Không, đừng...!Chồng ơi, xin anh đừng vào, làm ơn, em sợ…”
Diêu Doanh Doanh lại khóc, vài nước mắt cô rơi lã chã trên má cô, khuôn mặt ửng hồng vì vậy mà càng trở nên xinh đẹp.
Tống Thu Hoài nhìn chằm chằm vào những giọt nước mắt đó, đợi cho đến khi nó chảy xuống khóe miệng cô mới liếm nó.
Chiếc lưỡi thô ráp đưa vào miệng cô, điên cuồng khuấy đảo, vừa liếm vừa mút, nhưng vẫn cảm thấy chưa đủ nên dùng sức mút ra, khi ánh mắt Diêu Doanh Doanh dần dần mơ hồ, đột nhiên lại bắt đầu chống cự.
Thì ra Tống Thu Hoài phía trên chơi đùa với cái miệng nhỏ của cô, phía dưới lại mạnh mẽ dùng sức đâm vào, hai hòn bi đập vào môi âm hộ của một tiếng: “Bạch”
“A….”
Tống Thu Hoài không khỏi rên rỉ, cảm giác thật sướng, thật sự quá sướng.
Toàn bộ đều đã được nuốt vào, bên trong vừa trơn vừa chặt, giống như có vô số cái miệng nhỏ đồng thời mút lấy.
Những chỗ bị cấn đều được che phủ bởi lớp lông mềm mại.
Vừa ướt át lại vừa ngọt ngào.
Tứ chi mềm nhũn, nhịp tim đập dồn dập, cả người tràn ngập trong cảm giác sung sướng tột độ.
Tống Thu Hoài cảm thấy bản thân như đang trên thiên đường vậy.
Thở phào nhẹ nhõm, Tống Thu Hoài bắt đầu rút ra, lúc đầu còn làm bộ hỏi Diêu Doanh Doanh có thể tiếp tục hay không.
Cho đến cuối cùng càng ngày càng không khống chế được chính mình, điên cuồng chọc vào rút ra, âm thanh tinh dịch lẹp bẹp trộn lẫn vào nhau.
Giọng nói của Diêu Doanh Doanh càng lúc càng trở nên dụ tình hơn:
“Chồng ơi, chồng ơi, đừng… Em biết em sai rồi… Em, em… không thể làm được nữa… em sợ… ôm em như cũ đi!”
Diêu Doanh Doanh theo bản năng sợ hãi kiểu làm tình điên cuồng này, cô chỉ đơn giản nghĩ rằng mình đang bị trừng phạt vì đã làm sai điều gì đó.
Cô bất lực rơi nước mắt, khóc lóc sướt mướt cầu xin anh đừng làm nữa.
Bộ ngực lớn của cô đung đưa mạnh, tiếng thân thể va chạm vào nhau bạch bạch, chất dịch ngọt ngào không ngừng phun ra,…
Có thể nhìn ra một suy nghĩ từ trong đáy mắt của Tống Thu Hoài, đó chính là, sẽ thật tuyệt vời nếu cô có thể bị nhốt ở đây và phải làm tình mãi mãi.