Sau khi dân làng rời đi, chỉ còn lại những thanh niên trí thức ở lại.
Những thanh niên trí thức này nhìn Hà Tinh Thần với ánh mắt thoáng e dè xen lẫn phức tạp.
Các nữ thanh niên trí thức được chia thành ba nhóm, một nhóm đứng về phía Lưu Ngọc Kiều, một nhóm ở phe trung lập muốn cả hai hoà giải.
Lúc này, đám người Trương Diễm đã đến an ủi Lưu Ngọc Kiều, người đang vô cùng buồn tủi vì bị cho là người sai, trong khi những người còn lại đều bận rộn với công việc của mình.
Cuối cùng, chỉ còn lại Châu Thanh Dung ở bên cạnh Hà Tinh Thần.
Châu Thanh Dung lấy từ trong túi ra một quả dưa chuột, đưa cho Hà Tinh Thần: "Chị dâu Ngọc Phân đưa cho tôi, cô mau ăn đi, lót dạ trước một ít.
Lát cũng sắp đến giờ ăn tối rồi.
"
Hà Tinh Thần đói đến mức ngực dán vào lưng, cô cũng không khách sáo với Châu Thanh Dung nữa, cô nhận lấy quả dưa chuột, lau nó vào ống tay áo, rồi đưa lên miệng cắn một miếng giòn tan.
Loại dưa chuột này có vị ngọt, mềm và giòn, ăn rất sảng khoái.
Sau khi ăn dưa chuột xong, cô nói với Châu Thanh Dung: "Ngày mai tôi lên huyện, cô có đi cùng không? Tôi đãi cô một bữa.
"
Châu Thanh Dung cười nói: "Tiền của cô còn phải để dành dùng vào nhiều việc, không nên tùy tiện tiêu xài, trước tiên cứ tiết kiệm đi.
"
Hà Tinh Thần lắc đầu: "Sức khoẻ của tôi khá kém, cần bồi bổ, tôi muốn ăn bánh bao nhân thịt, mì sợi thịt heo cả hoành thánh chiên bột nữa! "
Châu Thanh Dung mỉm cười, tự nhiên cô ấy cảm thấy Hà Tinh Thần dễ thương hơn rất nhiều.
Châu Thanh Dung nói: "Đúng là cô nên bồi bổ cơ thể một chút, ngày mai vừa vặn là chủ nhật, cô có thể nghỉ một ngày, chúng ta cùng nhau lên huyện, tôi cũng muốn gửi một bức thư.
" Đã lâu rồi Châu Thanh Dung không viết thư cho những người hàng xóm cũ của cô ấy ở khu phố, cho nên muốn hỏi dạo này ở đó thế nào.
Hai người trò chuyện một lúc, thấy con trai và con gái của Ngô Ngọc Phân mang hành lý của Hà Tinh Thần đến.
Hà Tinh Thần và Châu Thanh Dung cùng nhau trở về ký túc xá.
Họ vừa bước vào đã phát hiện giường của Lưu Ngọc Kiều đã đổi chỗ, trên giường có một cô gái tên là Dương Hoàn Hoàn.
Dương Hoàn Hoàn tầm hai mươi tuổi, cao lớn khoẻ khoắn, nước da ngăm đen.
Một nam thanh niên trí thức đã đặt cho cô ta một biệt danh rất xấu xí là Thiết Thù Bá Dương Quý Phi.
Dương Hoàn Hoàn rất hay đổ mồ hôi, hễ đổ mồ hôi là lại dậy lên mùi hôi nồng nặc, khi ngủ còn ngáy to, không ai muốn ngủ cạnh cô ta.