Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Anh trừng tròn vo mắt to, không tập trung mà nhìn chằm chằm nóc nhà làm bằng lá có vết hở ở bên trên.
“Mẹ, hình như em trai tỉnh rồi, con đi nấu chút canh khoai lang, trong hầm ngầm còn có mấy củ, mẹ và em hai em ba cũng ăn chút.
”
Tô Dụ nghe thấy tiếng nín khóc ở phía bên phải, đó chính là chị cả Tô Dĩnh của Tiểu Tô Dụ, năm nay 9 tuổi.
Hồi trước vào ngày mùa, trong thôn trồng vội gặt vội, ba của Tô Dĩnh Tô lão tam bị mệt chết trong quá trình thu hoạch, sau lễ tang thì trong thôn gặt và phơi nắng lương thực, vừa vặn hôm qua là ngày thứ bảy, dưới sự giúp đỡ của người trong thôn cho nên Tô lão tam mới được hạ táng, được chôn ở bên cạnh ông nội Tô và bà nội Tô qua đời vào bảy, tám năm trước.
Lúc này là một buổi trưa gần cuối thu, người một nhà mới từ trên núi trở về không bao lâu.
Vốn là ở trên núi đã khóc gào hơn nửa ngày, về nhà lại không nhịn được mà khóc tiếp, đến bây giờ, một nhà năm miệng vẫn còn chưa ăn cơm.
Ba đã chết, trong nhà không còn trụ cột.
Tô lão tam cùng Tô đại bá cùng tô nhị bá đều đã sớm chia nhà, cuộc sống của nhà ai cũng khó khăn cho nên cũng sẽ không có ai đến giúp cô ấy.
Vì vậy ngoại trừ Tiểu Tô Dụ 3 tuổi đang sốt mơ mơ màng màng thì ngay cả đứa con thứ ba Tô Thành 5 tuổi cũng biết, bây giờ tình huống trong nhà rất tệ, có lẽ một nhà năm người bọn họ sẽ không sống nổi qua mùa đông này.
Cũng chính vì như vậy, Tiểu Tô Dụ không tỉnh táo, còn những người tỉnh táo khác thì đều đang khóc cho nên ai cũng không nhớ ra chuyện nấu cơm ăn.
Bây giờ Tô Dĩnh nhìn thấy Tiểu Tô Dụ tỉnh lại thì lo lắng cho cơ thể của anh, mới nhớ đi hầm chút lương còn lại để nấu canh, tốt xấu gì thì cũng uống nước cho no bụng, như vậy thì cũng có thể dễ chịu chút.
Nhưng bọn họ không biết, Tiểu Tô Dụ mở mắt ra lúc này đã không phải Tiểu Tô Dụ lúc đầu.
Thực ra cũng không thể trách người trong nhà không chú ý, mấy em bé ở trong thôn đều đang được nuôi thả, thỉnh thoảng bị sốt thì cũng không có người đưa con đến trạm y tế lấy thuốc, sẽ rất tốn tiền, nhà ai mà có thừa tiền như thế.
Đa phần thì sẽ tự mình ở nhà, cứ coi nó như chuyện nhỏ.
Nhưng chỗ xấu là vào lúc Tiểu Tô Dụ ra đời thì đã thiếu dinh dưỡng, càng ngày càng thiếu dinh dưỡng cho nên đã bị thiếu hụt trầm trọng.
Mấy ngày trước còn nhìn thấy ba ngã trong ruộng không thể đứng dậy.