Thập Niên 70 Phúc Bảo Được Cả Nhà Đoàn Sủng


Đêm khuya tĩnh lặng.
Tần Khanh lặng lẽ để ý đến tiếng hít thở của ông bà Tần, biết hai vợ chồng già đã ngủ say, lập tức sử dụng không gian của mình.
Vào ban ngày, bởi vì cô bé là trẻ con, nên chắc chắn sẽ có người lớn trông chừng, nếu không thì mấy người anh kia cũng sẽ đi theo cô bé, không tiện làm gì cả.
Nhưng tới buổi tối thì khác, mọi việc thuận lợi hơn rất nhiều.
Thấy ông bà Tần tuổi đã cao, hơn nữa cha mình còn đang bị thương ở chân, cô bé đi tới dòng Linh Tuyền, lấy một ít nước Linh Tuyền, sau đó pha vào một ít nước sạch.
Thứ nước này có thể khiến cơ thể khỏe mạnh khác thường, chữa bách bệnh, đem lại rất nhiều lợi ích cho cơ thể.
Như kiếp trước, Tần Khanh chỉ mới uống non nửa cốc nước Linh Tuyền, cơ thể đã như thay hồn đổi xác, khắp người toàn là bùn đen, các lỗ chân lông chảy ra không ít tạp chất bẩn thỉu, đen ngòm
Cô bé định pha loãng ra trước, giúp người lớn trong nhà cải thiện sức khỏe một cách chậm rãi, nếu để những thay đổi diễn ra quá nhanh, chắc chắn sẽ có người sinh nghi.
Vả cả số đồ dùng, thực phẩm mà cô bé tích trữ nữa, trong đó có rất nhiều thứ không thể xuất hiện vào thời đại này, nhất là mấy sản phẩm công nghệ cao như điện thoại di động hay là máy tính.
Cô bé lục lọi hết một lượt, sắp xếp lại những món đồ có tác dụng rồi mới lấy ra.
Việc này mất khoảng mấy tiếng đồng hồ.

Không gian được chia ra làm hai phần, phần trong nhà là phần tĩnh, cho dù nán lại đây bao nhiêu lâu, thời gian bên ngoài cũng không thay đổi, ngay cả cơ thể cũng sẽ không lớn lên.
Cho dù Tần Khanh có sống ở đây mấy mươi năm, thì khi ra ngoài vẫn là một đứa trẻ chưa đầy bốn tuổi.
Nhưng nếu như bước ra ngoài, thời gian sẽ được đồng bộ với thế giới thực, trôi đi bình thường, chỉ khi tiến hành gieo trồng, nuôi dưỡng mới có thể gia tốc, một ngày tương đương với một năm.
Bận rộn trong nhà một lúc lâu, Tần Khanh tay ngắn, chân ngắn, làm việc cũng chậm, may mà có rất nhiều thứ không cần cô bé phải đích thân mang vác, chỉ cần dùng suy nghĩ để điều khiển là có thể vận chuyển trong không trung, việc này khiến cô bé đỡ tốn sức hơn nhiều.
Tiếp đó, Tần Khanh lấy ra một cuốn sổ, ghi chép cụ thể những việc mình cần phải thực hiện vào trong đó.
Đầu tiên, căn nhà cũ này của nhà họ Tần đã lâu rồi không được tu sửa, chẳng bao lâu nữa sẽ sập.
Tần Khanh xuyên không vào sách, cho dù mới chỉ đọc được mấy chương mở đầu, nhưng vẫn biết được vài chuyện.

Trong truyện có đề cập, trong vụ thu hoạch tháng mười, sau vụ thu hoạch mùa thu, khu vực này đổ mưa ồ ạt.

Vì nguyên nhân này, căn nhà mà bọn họ đang ở đã bị sập.


Khi thảm kịch xảy ra, trời vẫn còn chưa sáng, có rất nhiều người không thể chạy thoát thân.
Ví dụ như cha cô, Tần Hoài Sơn, vì nhà sập nên bị đè chết.
Bên cạnh đó, hiện giờ mới là năm một ngàn chín trăm bảy mươi mốt, là một thời kỳ đặc biệt trong lịch sử.

Hiện giờ các trường học đã đóng cửa, không có nơi nào để đi học, nhưng kỳ thi tuyển sinh đại học toàn quốc sẽ trở lại vào năm một ngàn chín trăm bảy mươi bảy, vẫn còn sáu năm nữa.
Các anh em trong nhà không được đi học, trương trình giáo dục phải bắt đầu từ lớp vỡ lòng.
Cô bé phải tranh thủ kiếm mấy người thầy cho các anh mình, vì từ sau năm một ngàn chín trăm bảy mươi bảy, cuộc sống sẽ càng lúc càng phát triển.
Khi tới những năm tám mươi của thế kỷ hai mươi, cô cũng chỉ mới mười mấy tuổi.

Với việc thực hiện các chính sách như kế hoạch hóa gia đình, hội nhập toàn cầu, kinh tế phát triển, các lãnh đạo sẽ hết lòng nâng đỡ những người bỏ vốn kinh doanh.

Cô bé có thể làm ăn buôn bán với cả nhà, phấn đấu trở thành gia đình triệu đô mà ai ai cũng ao ước.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận