Thập Niên 70 Quân Hôn Chuyện Thường Ngày


Tiểu Kiều, người cô gặp trên xe lửa, chụp bả vai Lưu Phương, cau mày nói: “ Các cô quen nhau sao?”
Lúc này, Lưu Phương mới tỉnh táo lại, cố nặn ra một nụ cười, nhìn Tiểu Kiểu nói: “ Quen chứ, chúng tôi là bạn tốt của nhau.


Sau đó, lại nhìn Lâm Thư: : “ Đúng không, Lâm Thư.


Vẻ mặt Lâm Thư bình tĩnh, không trả lời lại.

Cô đột nhiên nghĩ đến, trước có người muốn sủa địa chỉ xuống nông thôn của mình, người này hẳn là Lưu Phương.

Vì cái gì chứ, Lâm Thư không hiểu.

Không có người trả lời, không khí lâm vào xấu hổ.

“ Hừ, đi thôi, đứng ở chỗ này làm gì?” Tiểu Kiều không thèm để ý mà nói, bỏ mặc Lâm Thư và mọi người, đi vào phòng.

“ Đó là Lý Mai.

” Từ Quyên chỉ vào một vị thanh niên trí thức xa lạ, giới thiệu với Lâm Thư.


“ Cùng phòng với chúng ta.


Lý Mai hướng Lâm Thư cười một cái, lại cúi đầu, nhìn qua có chút thẹn thùng.

Lâm Thư quay lại phòng sửa sang giường đệm, Từ Quyên giúp đỡ cùng nhau sửa sang lại.

“ Tại sao cô lại có ít đồ vật như vậy?” Từ Quyên hỏi.

“ Đồ vật được sắp xếp tốt ở nhà, sẽ đóng gói và gửi đến đây.

” Lâm Thư nói.

Cô vốn dĩ muốn trực tiếp bỏ vào không gian, nhưng để mọi người không chú ý đến những thứ đồ đột nhiên xuất hiện, cô không thể tránh khỏi rắc rối.

Chỉ có thế đặt những thứ quan trọng vào trong đó.

“ Oa, thật thông minh, tại sao tôi không nghĩ đến.

“ Từ Quyên mất mát nói, “ Tôi vẫn còn thiếu rất nhiều thứ.

” Ngay sau đó lại hung phấn lên: “ Ngày mai chúng ta cùng đi cung tiêu xã đi.


Lâm Thư suy nghĩ một chút, cũng không có việc gì quan trọng, liền gật đầu.

May mắn thay, thời điểm bận rộn nhất – thu hoạch vụ thu vừa đi qua, trong đại đội không nhiều việc lắm.

Đại đội trưởng liền để thanh niên tri thức mới đến nghỉ mấy ngày để an bài cuộc sống mới.

Cơm chiều là do thanh niên trí thức cũ chuẩn bị, xem như hoan nghênh tân thanh niên tri thức đến.

Một đám người giới thiệu qua lại với nhau xong, vừa nói, vừa cười, không khí xem như hài hòa.

Lão thanh niên trí thức có nhóm của chính mình, muốn gia nhập vào còn cần một đoạn thời gian.

Dùng cơm chiều xong, Lâm Thư lại them một việc nữa vào kế hoạch của mình, làm như thế nào để cải thiện thức ăn, sau đó là làm thế nào để cải thiện môi trường sống.


Sáng hôm sau, người cả đêm không thể nào đi vào giấc ngủ - Lâm Thư liền dậy sớm.

Cô rửa mặt xong, liền bắt đầu làm bữa sáng.

Phòng bếp rất lớn, có vài cái bếp nhỏ.

Không phải toàn bộ thanh niên tri thức cùng nhau nấu, cùng nhau ăn cơm, họ có thể tự do kết nhóm nhỏ.

Lâm Thư, Từ quyên, Lý Mai ba người cùng phòng liền kết nhóm cùng nhau.

“ Thơm quá a!”.

Một lúc sau, giọng nói của Từ Quyên truyền đến từ phía sau.

Lý Mai cũng đi vào.

Lâm Thư mỉm cười, cô không dám tỏ ra nổi bật, nên không lấy thức ăn từ không gian ra.

Chỉ là sử dụng một vài nguyên liệu có sẵn ở chỗ này, phối hợp cùng với một chút nguyên liệu Hà tẩu tử cho.

Phòng bếp lục tục có thanh niên tri thức tiến vào làm bữa sáng, mỗi người tự nấu món của mình và thỉnh thoảng trò chuyện cùng nhau.

“ Có thể ăn rồi.

” Lâm Thư chào hỏi với thanh niên tri thức vừa bước vào, sau đó quay đầu lại nói với Từ Quyên.

Từ Quyên và Lý mai cùng nhau đem bữa sáng đặt lên bàn cơm.


Bên kia bàn ăn, ngồi cùng xe lửa với các cô – Tiểu Kiều cùng một nam sinh, nghe nói là anh họ của cô ta, kêu Hà Kiệt.

“ Lâm đồng chí.

” Nhìn thấy các cô tiến vào, Hà Kiệt cùng các cô chào hỏi.

“ Hừ.

” Tiểu Kiều ngồi bên cạnh hừ nhẹ.

Lâm Thư buồn cười, cô gái này tính tình kiêu ngạo, sợ là có thể đắc tội không ít người.

Lúc này, Lưu Phương bưng bữa sáng ngồi xuống bên cạnh Tiểu Kiều.

Thì ra là bọn họ cùng nhau kết nhóm.

Lâm Thư tự hỏi, làm thế nào mà bọn họ lại kết nhóm cùng với nhau.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận