- “Nhược điểm của Diệp Cẩm Trình!”Thẩm Trạch Dương gắt gao nhìn chằm chằm Vương Ái Quốc, nói:- “Tôi phải biết được nhược điểm của Diệp Cẩm Trình.”Chỉ có biết được nhược điểm của anh ta, mới có thể từng bước từng bước đánh hạ anh ta.Nhược điểm của Diệp Cẩm Trình sao?Nếu để cho Vương Ái Quốc nói đến ưu điểm của Diệp Cẩm Trình, anh ta có thể nói một đống lớn, nhưng muốn nói đến nhược điểm của Cẩm Trình, anh ta lại ngơ ngẩn, dường như Diệp Cẩm Trình không có nhược điểm gì.Sắc mặt Thẩm Trạch Dương âm trầm xuống, lạnh lùng cười nói:- “Đừng nói với tôi là Diệp Cẩm Trình không có nhược điểm.”Vương Ái Quốc này nếu dám chơi anh ta, anh ta chắc chắn sẽ không tha cho Vương Ái Quốc.Vương Ái Quốc rất bất đắc dĩ, nếu anh ta đã quyết định bán đứng Diệp Cẩm Trình thì cũng sẽ không qua loa với Thẩm Trạch Dương:- “Trong công tác thì Diệp Cẩm Trình chính xác không có nhược điểm gì.”Thẩm Trạch Dương tiếp tục cười lạnh nhìn về phía Vương Ái Quốc, để xem anh ta có thể giở trò gì, là con người, sao có thể không có nhược điểm chứ.Vương Ái Quốc da đầu tê dại:- “Nếu nói đến việc Diệp Cẩm Trình quá mức có tinh thần trách nhiệm, quá mức coi trọng an nguy của chiến hữu đến mức đặt mình vào tình huống nguy hiểm, những điều đó cũng coi như nhược điểm mà nói, thì đúng là cậu ấy có nhược điểm.”Nếu như Diệp Cẩm Trình không phải quá có tinh thần trách nhiệm, thì làm sao sẽ bởi vì cứu anh ta mà bị què một chân đâu? Không nghĩ tới, hiện tại anh ta lại lợi dụng chuyện này để bán đứng Cẩm Trình, bản thân anh ta cũng cảm thấy mình là bạch nhãn lang.Tuy rằng Thẩm Trạch Dương khinh thường hành vi của Vương Ái Quốc, nhưng trong lòng anh ta lại rất hài lòng:- “Đương nhiên coi trọng mạng sống và sự an toàn của chiến hữu hơn bản thân mình đó cũng là nhược điểm.”Tuy rằng anh ta không thể hiểu được, vì cái gì sẽ có người coi mạng sống của chiến hữu quan trọng hơn mạng sống của mình, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc anh ta bội phục Diệp Cẩm Trình.
Nhưng cho dù bội phục Diệp Cẩm Trình, mà khi ở vào trạng thái hai người là đối thủ của nhau, anh ta cũng sẽ không có chút nương tay nào.
Việc lợi dụng Vương Ái Quốc, dưới cái nhìn của Thẩm Trạch Dương, mặc dù là đi đường tắt, nhưng không ai nói là không thể đi đường tắt a? Chỉ cần đạt đến mục đích liền tốt!Vương Ái Quốc môi mấp máy, sau một lúc lâu mới nói nói:- “Cho dù anh đánh bại được Diệp Cẩm Trình, cũng chưa chắc là có thể đạt được chức vị này đi, dù sao theo tôi biết thì người cạnh tranh cái chức vị này còn có vị họ Trịnh kia.”Thẩm Trạch Dương khoanh tay trước ngực, nhìn Vương Ái Quốc một cái:- “Chuyện này không phải là chuyện anh có thể quan tâm.”Đương nhiên, anh ta sẽ không đánh một trận không chắc chắn.Không biết vì sao, trong lòng Vương Ái Quốc có loại cảm giác, khi Thẩm Trạch Dương đối mặt với Diệp Cẩm Trình, cho dù anh ta nói cho Thẩm Trạch Dương biết nhược điểm của Diệp Cẩm Trình, Thẩm Trạch Dương cũng chưa chắc thắng được Diệp Cẩm Trình.Thẩm Trạch Dương tiếp tục nói:- “Vẫn là tới nói những chuyện về Diệp Cẩm Trình đi, anh hãy nói cho tôi biết về những khía cạnh khác của Cẩm Trình đi.”Vương Ái Quốc nhìn nhìn Thẩm Trạch Dương, cắn răng nói:- “Nếu anh nhất định phải có được chức vị này, có thể xuống tay từ vợ của Diệp Cẩm Trình.
Diệp Cẩm Trình rất quan tâm đến vợ mình, nếu vợ của cậu ta xảy ra chuyện gì thì cậu ta nhất định sẽ không có tâm tình gì đến cạnh tranh chức vị với anh.”Nếu đã bán đứng lương tâm của mình thì dứt khoát liền làm đến cùng, Diệp Cẩm Trình, chớ có trách tôi!Thẩm Trạch Dương ngồi thẳng người, khinh thường cười nói:- “Thẩm Trạch Dương tôi còn không có bỉ ổi đến mức vì một cái chức vị mà đối phó với những người vô tội đó.
Tuy rằng tôi ở chỗ anh hỏi thăm những ưu điểm và khuyết điểm của Diệp Cẩm Trình.
Nhưng liên lụy tới người khác thì lại không cần thiết.”Tuy rằng Thẩm Trạch Dương hành sự có chút tiểu nhân, nhưng vẫn có điểm mấu chốt của mình.
Nói như thế nào anh ta cũng là quân nhân, cho dù là vì chức vị thì anh ta cũng sẽ không tổn thương đến người vô tội.Thẩm Trạch Dương liếc mắt nhìn kĩ Vương Ái Quốc, Vương Ái Quốc này là một nhân vật a, Diệp Cẩm Trình đã cứu anh ta một mạng, anh ta bán đứng Diệp Cẩm Trình không nói, thế nhưng ngay cả vợ của người ta đều không muốn buông tha, người này, sau này Thẩm Trạch Dương phải cảnh giác.Vương Ái Quốc hồn nhiên không biết rằng lời đề nghị vừa rồi của anh ta đã khiến cho Thẩm Trạch Dương – người từ trước tới nay không đem anh ta để ở trong lòng, hoàn toàn nhớ kỹ anh ta.
Mà hiện tại Vương Ái Quốc còn đang suy nghĩ sâu xa, Thẩm Trạch Dương này vẫn chưa được, làm việc lo trước lo sau, nếu tranh chức vị với Diệp Cẩm Trình, sao không làm triệt để một chút.
Chẳng qua là làm cho vợ của Diệp Cẩm Trình xảy ra một chút chuyện để ngáng chân Diệp Cẩm Trình mà thôi, lại không phải muốn mạng của cô ấy.
Nếu Thẩm Trạch Dương đã nói đường hoàng như vậy, vậy thì cần gì phải hỏi thăm tin tức của Diệp Cẩm Trình từ anh ta chứ?.....