Thập Niên 70 Sống Lại Ta Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Ruộng


Một buổi sáng tháng 9 năm 1970, mặt trời rực rỡ nhô lên từ phía đông, hương hoa dại thoang thoảng trong bầu không khí trong lành.

“Leng keng”, tiếng chuông báo hiệu một ngày làm việc mới bắt đầu vang lên dưới gốc cây đại thụ ở đầu thôn xóm, các thành viên của đại đội Giang Lĩnh vội vã ra khỏi nhà để ra đồng làm việc.

Mùa lúa chín ở miền Bắc Việt Nam thường diễn ra vào mùa thu, từ tháng 8 đến tháng 10.

Thời điểm đoàn thanh niên trí thức đến là vào giữa tháng 9, cao điểm của mùa gặt ở đây.

Trong điểm tập kết thanh niên trí thức ở phía tây làng, Hứa Như Sương dường như không nghe thấy tiếng chuông làm việc.

Vẫn giữ khuôn mặt tái nhợt, nằm nửa chừng trên giường, không còn chút sức sống.

"Như Sương, đến giờ làm rồi, nhanh lên, lát nữa đội trưởng sẽ cằn nhằn đấy.

Ngày đầu tiên bắt đầu làm thì phải đến sớm chứ! "

Lưu Tĩnh, người cùng phòng với Hứa Như Sương vừa nói xong, đã chạy vội đi xa.

Tiếng bước chân dồn dập lần lượt rời đi.

Hứa Như Sương đáp một tiếng cũng lăn lộn ngồi dậy.


Hôm qua sau khi cùng tách khỏi nhà ga, Hứa Như Sương theo đoàn người ngồi xe bò về thôn Mãn Đầu.

Đến nơi trời cũng tối đen.

Ở quê nhiều muỗi, trời tối đám người vừa xách hành lý còn phải xua muỗi đuổi ruồi.

Đi một đoạn đường rất xa mới tới ký túc xá thanh niên.

Đây là một khu nhà đất rộng, tuy đã dọn dẹp qua nhưng vẫn có cảm giác bỏ hoang rất lâu.

Tòa nhà đất được chia thành hai gian lớn và hai gian nhỏ.

Đoàn thanh niên trí thức đến đây ban đầu được chỉ định là 14, bảy nam bảy nữ nhưng hiện tại chỉ có mười hai người.

Nghe đại đội trưởng nói nhà bọn họ có vấn đề, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hai hoặc ba ngày nữa bọn họ sẽ đến.

Bảy nam năm nữ, hai khu lớn là gian phòng ngủ, hai gian nhỏ một là nhà bếp một là kho chứa đồ.

Khu của thanh niên trí thức nữ nói lớn không lớn nói nhỏ cũng không nhỏ, bảy người thì cảm thấy cực kì chật hẹp.

May mắn lúc này chỉ có năm người, không gian cũng trở nên thoáng mát.


Mấy người chọn giường xong thì cất gọn đồ đạc vào trong rương có sẵn dưới gầm giường.

Giường ngủ ở đây đa phần làm bằng gỗ và tre, mấy nữ nhân ai cũng nhanh chân chọn giường tre gần cửa sổ cho mát.

Trước khi đi, Tô Mộng mỗi ngày đều lải nhải bên tai cô những điều cần thiết ở dưới nông thôn.

Hứa Như Sương cũng phải tới khu thư viện sách mượn sách có liên quan tới cây cỏ và cách trồng trọt.

Hiện tại đang thời điểm giữa tháng 9, nghe Tô Mộng nói mùa đông ở miền núi phía Bắc cực kì lạnh còn có tuyết rơi.

Hứa Như Sương chọn một giường gỗ trong góc nhỏ, từ trong túi đồ lấy ra một ngọn nến nhỏ.

Sau khi thắp sáng mới bắt đầu dọn dẹp giường và sắp xếp đồ đạc.

Hiện tại vẫn còn cảm giác nóng bức ngột ngạt của mùa hè, ban đêm không có củi cũng chẳng gió.

Hứa Như Sương ăn quả trứng luộc được chuẩn bị sẵn và ổ bánh mì thịt nhỏ mà mẹ cô đặc biệt làm cho.

Vội vàng lau qua người rồi nằm trên giường điên cuồng quạt tay.

Sau khi dọn dẹp xong, nến tắt, mọi thứ đều trở nên tối đen, chỉ còn tiếng quạt nhè nhẹ.

Trong phòng cực kì oi bức, bên tai là tiếng muỗi vo ve và tiếng lật người, mấy thanh niên trí thức nào đã phải chịu qua cảnh này mắt mở thao náo mà nhìn bóng tối.

Chút chút lại vang lên tiếng thút thít nhỏ không biết là của ai.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận